https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

LIÊN KHÚC 23 THƠ VIẾT LĂNG BÁC HỒ CHÍ MINH

THƠ VIẾNG LĂNG BÁC HỒ CHÍ MINH


NHÂN DỊP ANH NGUYỄN HỒNG THỨ VÀ MỘT SỐ CÁC BẠN BÈ TRỞ VỀ THỦ ĐÔ HÀ NỘI THĂM VIẾNG LĂNG BÁC HỒ CHÍ MINH , ANH MỚI ĐỀ NGHỊ TÔI VIẾT BÀI THƠ NÀY , NAY TÔI XIN KÍNH CẪN  GỞI  ĐẾN TOÀN THỂ CÁC CƠ QUAN CÔNG QUYỀN KHẮP NƯỚC BÀI THƠ NÀY VÀ NẾU QUÍ VỊ THẤY HAY THÌ ĐỀ NGHỊ BỘ GIÁO DỤC ĐƯA VÀO SÁCH GIÁO KHOA ĐỂ GIÃNG DẠY TRONG MÔN VĂN CỦA HỌC SINH VÀ SINH VIÊN VÀ PHÍA DƯỚI ĐÂY TÔI CÓ GHI THÊM MỘT BÀI NỮA VÀ NHIỀU BÀI NÓI VỀ BÁC BÊN WEBSITE CỦA TÔI : THƠ TÌNH YÊU QUÊ HƯƠNG VÀ BÁC   baolocmaurice.net


THƠ VIẾNG LĂNG BÁC HỒ CHÍ MINH

Hôm nay con trở về đây
viếng thăm BÁC đã nằm đây ngàn đời
chúng con nguyện nhớ ơn Người
hy sinh cả một cuộc đời khổ đau
danh còn sáng mãi ngàn sau
Bác nay là Đấng anh hào Việt Nam
chùng con đồng đốt nén nhang
cúi xin Bác chứng cho lòng con ngoan
cầu cho bác đấy Phật Đàng
đời đời cỏi Phật bình an phước đầy
sinh ra trên thế gian nầy
Bác là Lãnh Tụ anh tài Việt Nam
noi gương giồng giống Lạc Long
anh hùng cứu quốc con Rồng cháu Tiên
Bác giờ yên ổn Phật miền
danh con sống mãi nơi miền trần gian
ngàn năm trời đất chói choang
danh thơm của Bác tiếng Vàng muôn thu
ngàn năm còn đó trơ trơ
anh hùng cứu quốc bây giờ tự do
Bác nay về cỏi ngàn thơ
ngàn năm lịch sử tôn thờ oai danh
Bác là một Đấng Hùng Anh
cầm cờ lịch sử đấu tranh hòa bình
danh Người vang dội CHÍ MINH
người là ánh sáng lung linh mặt trời
ngàn năm sùng bái ơn Người
Việt Nam lịch sử sáng ngời quang vinh
Bác là trăng sáng lung linh
ngàn năm rực rỡ hành tinh địa cầu
bây giờ ngự ở ngôi cao
chúng con quỳ lai ANH HÀO VIỆT NAM.


BÀI THƠ NÀY TÔI CHỈ LÀM KHÔNG HƠN 15 PHÚT SÁNG TÁC NGAY BÊN NHÁ ANH NGUYỄN HỒNG THỨ  NGÀY 2/7/2012 TẠI HỒ CHÍ MINH CITY.



LỜI TÌNH CA CHO BÁC KÍNH YÊU



Bác là đuốc xóa đêm đen mù mịt
Bác là đèn soi sáng vạn nghìn năm.
Bác là trăng rạng rỡ ánh trăng rằm.
Bác là ánh mặt trời luôn rực sáng.

Bác muôn thuở với tình người lai láng.
Bác yêu người yêu tất cả nhân sinh.
Bác làm cho tổ quốc được quang vinh.
Bác là đấng hùng anh muôn thế kỷ.

Bác toàn thiện toàn năng và tuyệt mỹ
Cho Việt Nam đứng vững kể từ đây.
Bác nghìn năm rực rỡ mãi không phai
Bác cao cả cho dân mình độc lập

Trước quân thù không bao giờ khuất phục
Hãy đứng lên cứu lấy vạn sinh linh 
Tổ quốc ta sẽ mãi mãi quang vinh
Noi gương bác Hồ Chí Minh Vĩ Đại.......




BẢO LỘC MAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG

EMAIL : baolocmaurice@yahoo.com



BÀI NÀY SÁNG TÁC  NĂM 2007 TẠI CHÂU ĐÔC

ĐỀ NGHỊ ANH NGUYỄN HỐNG THỨ COPY  BÀI NÀY CHUNG VỚI  BÀI PHÍA TRÊN RỒI GỞI TẶNG CHO CÁC CƠ QUAN CÔNG QUYỀN NHÀ NƯỚC



BÀI NÀY CÓ RỒI Ở NHỮNG TRANG TRƯỚC  NAYCHÉP LAI CHO CÁC BẠN XEM  (KHÔNG CẦN VÔ USB)

CÒN YÊU HAY HẾT YÊU

Còn yêu còn mãi làm thơ
hết thơ thì cũng hết mơ ái tình
rồi thì cũng hết nợ tình
không yêu, tình chết, thơ tình chết theo  !

THƠ ĐƯỜNG LUẬT THẤT NGÔN BÁT CÚ (RẤT KHÓ LÀM)

ĐÓN GIÓ ĐÔNG VỀ (TK1)

Gió hiu hiu hắc gió đông về
chợt thấy lòng mình quá ủ ê
sương trắng chiều hoang mây lững thững
đêm tàn mưa lạnh gió lê thê
gió lơ thơ gió rung cành lá
hoa lạnh lùng hoa mộng ước thề
mây tím đông về trong giá lạnh
trời buồn thăm thẳm lạnh hồn quê !

HOA LÁ TÀN PHAI (TK2)

xuân tàn nhan sắc cũng phôi pha
sắc đẹp trời cho hết mặn mà
một thuở vàng son em đã có
ngàn năm đau khổ lệ còn sa......
trời ơi ! lòng thấy thương ai đó
ồ nắng ! vàng mơ ngập bóng tà
thề sự thăng trầm ai biết được
đau buồn muôn kiếp mãi trong ta !

(bài thơ trên xuất khẩu thành thơ chỉ hai phút)

SÀI GÒN  29/12/2011

MỘT KIẾP SẦU THƯƠNG (TK3)

Đau buồn muôn kiếp ngập lòng ta
Lệ thảm sầu thương ta với ta
thế sự thăng trầm mưa gió bảo
lòng người bạc ác khói sương sa
biển trời non nước hồn thu thảo
sông núi trời nam đậm nét hoa !
ơi hởi lòng người sâu tợ biển
đau thương còn đó mãi không nhòa !

(bài nầy xuất khẩu thành thơ 5 phút )

SÀI GÒN 29/12/2011

TA VỚI TA BUỒN  (TK4)

Đông đã về rồi ta với ta
gió mùa thu trước đã phôi pha
lá hoa sông núi hồn thu thảo
mây nước trời xanh bóng xế tà
còn nắng còn mưa giông gió bảo
còn tình còn nghĩa khói sương sa
chợt ánh xuân hồng loe lói nắng
nghe mùa xuân đến ngập hồn hoa....

(bài nầy chỉ 3 phút)

SÀI GÒN 29/12/2011

GÍÓ ƠI (TK5)

Gió ơi ! chớ để cánh hoa tàn
cho héo hồn thơ lệ chứa chan
một thuở vàng son hoa tuổi dại
ngàn đời son sắc bóng mơ hoang
lá hoa xanh mướt hồn yêu dấu
một thuở hoang tàn vạn kiếp mang !
ơi hởi ! đời người sao ngắn ngủi
xót thương ai đó lệ tuôn tràn......!

(bài này 10 phút )

SÀI GÒN 29/12/2011
SANH RA TRONG MỘT CỎI ĐỜI (TK6)

Sanh ra trong một cỏi đời đau
thế sự trần gian một kiếp sầu
một kiếp bi thương đời lận đận
ngàn đời đau khổ lệ thương đau
yêu nhau chi mấy rồi đau khổ
yêu để bao lần lại khổ đau....!
để khóc để thương và để hận
chữ tình cay đắng biết là bao !

(bài nầy chỉ trong 2 phút)

29/12/2012

SÀI GÒN 29/12/2011

CHỮ TÌNH CAY ĐẮNG (TK7)

Chữ tình là chữ đắng cay
chữ tình là nợ trả vay đó mà
sanh ra trong kiếp người ta
ai mà không khổ ai mà không đau !

sống trong một kiếp khổ sầu
trăm năm ngắn ngủi khổ đau không lường
làm sao biết trước tai ương
quả xưa phải trả đoạn trường biết bao !

trăm năm nào có là bao
nghĩ suy giọt lệ tuôn trào ai ơi !
đời người như buổi sớm mơi
hoa mười giờ nở , chiều ơi lại tàn

đêm đêm giọt lệ tuôn tràn
đoạn tình bi đát trần gian ấy mà
còn đâu nhan sắc kiêu sa
một thời oanh liệt cũng là tiêu tan !

đó là kiếp số trần gian
hoa nào mà chẳng phai tàn sắc hương !
dù cho sắc nước thiên hương
một thời rồi cũng lên đường ra đi !

tình yêu là khúc biệt ly
đường chia đôi ngã phân kỳ lệ rơi
rồi xong cũng một cuộc đời
thế thôi là hết kiếp người trăm năm 


&&&&&&

ĐỜI LÀ ẢO TƯỞNG  ( TK 8 )

Thế nhân ảo tưởng mộng cùng mơ
ta góp cho đời vạn ý thơ
một kiếp đau thương cùng mộng mỵ
ngàn đời vớ vẫn chỉ mơ mơ
rong chơi thơ thẫn trời mây nước
dạo bước phong trần kiếp lãng du
trời hởi ai ơi đời gió bụi
buồn đau vì bởi nợ sông hồ...!

  &&&&&&

THẾ SỰ ĐẢO ĐIÊN (TK9)

Trăm năm một kiếp trái sầu riêng
thế sự thăng trầm quá đảo điên
đời lắm phong trần cay đắng quá
rong rêu ngày tháng nỗi ưu phiền
đêm đêm thức giấc lòng  suy nghĩ
ngày tháng đau buồn lệ trí chẳng quên
nghĩ đến nghe lòng đau tợ cắt
đêm nằm rơi lệ giấc cô miên......!




ĐÔNG VỀ VỚI TA (TK10)

Tặng anh  Đỗ Hưng ,  Nhớ Đò Chiều, Hiền Nhân ,Nguyên Vủ ,Hải Đăng, Gái Giá ,
Anh Quốc Anh,FATASA, SAO ĐÊM ,HỒ LAN ANH ,GIÓ MÙA TÂY NGUYÊN, LINH LIÊN QUÃNG NINH  cùng em gái thương yêu Bình Minh.
Đông đã về đây ta với ta
bóng mùa thu đã tận trời xa

lá mùa thu ấy thôi vàng lá
gió lạnh đông về phai sắc hoa  !

gió ơi gió hởi cánh hoa tàn
như thể ngàn mây hương khói lan
lan khắp trần gian lòng vũ trụ
mưa thôi về viếng cỏi trần gian !

trần gian ơi hởi cảnh đau thương
đau lắm lòng ta rất đoạn trường
bến cũ đò xưa ta mãi nhớ
tình xưa ân ái lệ còn vương...!

chợt bóng hình ai như hiển hiện
trong đáy tim tình thuở rất xa
xa lắm rồi em, đời cách biệt
thế thôi tình cũ đã phôi pha ! (đoạn nầy phá luật)

phôi pha chi mấy tình dang dở
như bóng trăng tan vạn kiếp sầu
một kiếp hoang tàn và khốn khổ
luân hồi sanh tử van niềm đau !

vạn niềm đau xót cảnh trần gian
khóc thương đời lắm lệ tuôn tràn
vô tình soi bóng hình rơi lệ ( soi gương )
thân tàn ma dại giấc mơ hoang ! (đoạn nầy phá luật )

giấc mơ hoang tưởng mộng đời  đau
vạn kiếp trần gian , vạn kiếp sầu
vạn kiếp thê lương và khốn khổ
chỉ là ảo tưởng với chiêm bao !

trăm năm là kiếp trái sầu riêng
thế sự trần gian luôn đảo điên
đời lắm phong sương cùng gió bụi
qua rồi một kiếp cũng triền miên !

trăm năm chi mấy tình dang dở
là bụi mờ phai cuộc thế trần
rồi cũng nằm yên lòng đất lạnh
ngắm nhìn mây lá gió sương tan.......!!!

Đông đã về đây ta với ta
bóng mùa thu trước đã phôi pha
gió đông phai sắc thu vàng úa
hoa đã phai rồi em với ta.......! ( em nhan sắc cũng tàn phai như ta ! )

    &&&&&&

ANH MƠ VỀ BÊN EM (TK11)

THÂN ÁI TẶNG CHO  HOÀNG VI HÂN (MISSHAN)

Bài thơ này mình xuất khẩu thành thơ 10 phút trong quán phở hồi sáng nay, về nhà viết thêm và bây giờ, mình đưa lên mạng cho quý vị xem nhé !

Anh mơ về kế bên em
để anh nằm ngủ trong tim của nàng
đêm đêm trong giấc mơ màng
anh thường mộng mỵ thấy Hoàng Vi Hân !

gặp em chỉ có đôi lần
mà giờ đây đã bội phần tương tư
nên anh ngồi viết tình thơ
để anh gởi đến người mơ của lòng !

em ơi ! -giờ đã mùa đông
tiết đông lạnh giá nghe lòng quạnh hiu !
nhớ nhung còn đó muôn chiều
mùa đông đã đến tiêu điều lòng ta

mùa đông vừa tiễn thu qua
đêm đông lạnh lẽo để mà nhớ nhau
rồi xuân sẽ đến muôn màu
vườn hoa nở rộ đón chào tiết xuân !

SÀIGÒN 30/12/2011

&&&&&&

XUÂN ĐẾN TRONG LÒNG TA (TK12)

Rồi mùa xuân đến ở lòng ta
hương sắc thu vàng nhạt lá hoa
hoa cỏ mùa xuân xanh bóng mướt
áo mùa xuân ấy mộng kiều hoa !

áo mùa xuân mới phủ lên tôi
ôi sắc xuân tình đã đổi ngôi
đông lạnh nhường cho màu lá biếc
quê hương rực rỡ ánh sao trời

ngàn năm tôi mãi mãi yêu xuân
yêu lá hoa màu yêu sắc xuân
đứng giữa trời mây tôi ngắm mãi
Việt Nam yêu dấu mãi trong lòng !

tôi với lòng tôi mê dáng xuân
trời ơi nhan sắc của cô nàng
mà tôi ôm mộng sầu nhung nhớ
nhớ lắm trời ơi giấc mộng vàng !

làm sao quên được hởi người ơi !
khi lá tình yêu phủ ngập trời
lá của muôn đời và mãi mãi
mãi còn yêu dấu ở trong tôi !

tôi đã yêu rồi ai biết không
nhớ nhung còn đọng ở trong lòng
mà người mơ mộng tình say đắm
muôn kiếp nghìn đời như gió đông !

gió mùa đông lạnh tiễn ai đi
đông đứng nhìn thu để biệt ly
đau đớn lòng ta sầu lá chết
lá tình yêu cũ hận sầu bi !

rồi nhớ rồi thương sầu lẻ mộng
rồi đau rồi đớn những đêm trường
rồi dệt tình thơ sầu lãng tử
gởi mây cùng gió đến người thương !

    &&&&&&

MỘT KHỐI TÌNH SI  (TK13)

XUÂN NẦY TÔI NHỚ ĐẾN AI AI
ÔM BÓNG XUÂN TÌNH YÊU  NGẤT NGÂY
YÊU LẰM LÒNG XUÂN TÔI NỞ RỘ
NHƯ MÀU HOA THẮM Ở TRÊN CÂY !

TÔI YÊU TRỜI ĐẤT TIẾT XUÂN SANG
XUÂN MÃI LÒNG TÔI MỘNG RẤT VÀNG
NHƯ THỂ KIM CƯƠNG VÀ ĐÁ QUÝ
ĐÓN MÙA XUÂN MỘNG GIÓ BAY NGANG...

TÔI YÊU TRỜI ĐẤT LÚC XUÂN LAI
YÊU CẢ ĐỜI TÔI YÊU NGẤT NGÂY
YÊU LẮM RỒI EM KHÔNG THỂ TẢ
YÊU MÙA XUÂN THẮM TÓC EM BAY....

TÓC EM BAY MÃI TÓC EM DÀI
TÔI THẢ HỒN THƠ THEO GIÓ BAY
TÔI THẢ THƠ TÌNH BAY PHẤT PHỚI
KHỐI TÌNH TÔI ĐÓ MỘNG CÙNG AI !

TÔI ĐÃ YÊU RỒI ,TÔI ĐÃ YÊU
NÊN TÔI NHUNG NHỚ MỘNG MƠ NHIỀU
MÀ NGƯỜI MƠ MỘNG TÌNH SAY ĐẮM
NGÂY NGẤT HỒN TÔI VẠN BUỔI CHIỀU !

TÔI ĐÃ YÊU RỒI EM BIẾT KHÔNG
NHỚ NHUNG CÒN MÃI Ở TRONG LÒNG
HỒN TÔI XÂY ĐẮP TÌNH ÂN ÁI
MỘT KHỒI SẦU THƯƠNG ÔI NHỚ MONG !

TÔI ĐÃ YÊU RỒI BIẾT NÓI SAO
HỒN THƠ TÔI THẢ TẬN TRỜI CAO
CHO NGƯỜI NHÂN THẾ LÒNG NGƠ NGẨN
SAY ĐẮM TÌNH YÊU VẠN SẮC MÀU !

TRỜI ƠI AI BIẾT ĐƯỢC TÌNH YÊU
ƠI HỞI NGÀY ĐÊM MỘNG RẤT NHIỀU
NÓ CHIÊM HÔN TÔI BẰNG MỘNG TƯỞNG
CHO LÒNG THƯƠNG NHỚ BỞI VÌ YÊU !

THẾ NÊN KHÔNG GIẢI ĐƯỢC TÌNH YÊU
KHUẤY ĐỘNG HÔN TA MỖI BUỔI CHIÊU
THAO THỨC ĐÊM ĐÊM TA CHẲNG NGỦ
NGHE HỒN SAY ĐẮM BIẾT BAO NHIÊU .....!

   &&&&&&

KHỐI TÌNH TÔI CỨNG TỢ SI  (TK14 )

trời ơi tôi đã đã yêu ai
yêu cả đời tôi yêu ngất ngây
yêu lắm làn môi tình mọng ướt
cho tôi say đắm suốt đêm ngày !

trời ai đẹp quá để tôi si
yêu lắm cuồng say chẳng biết gì
ngàn năm cứ tưởng mơ hình bóng
ôi mối duyên tình cứng tợ si !  ( đoạn nầy phá luật )

tôi đã si vì tôi đã yêu
đã mơ cùng mộng đến ai nhiều
không yêu cũng chết vì yêu đó
nên cả đời tôi , tôi cứ yêu !

tôi cứ yêu vì tôi đã mê
yêu làn tóc rối gió lê thê
và yêu ánh mắt tình sâu thẳm
trong đáy hồn tôi lạnh lối về ...

làm sao tôi hiểu được tình yêu ?
nó đến từ xa lệ rất nhiều
tôi đã yêu ai và đã khóc
lệ tình sâu thẳm lúc tôi yêu !

tôi đã yêu và tôi đã điên
bởi vì ai đó để tôi điên
tôi điên vì bởi em kiều diểm
ngắm mãi trời ơi lại phải ghiền !

tại vì ai đó đẹp làm chi
tôi đã tương tư chẳng biết gì
tôi đã yêu rồi em có biết
em ơi đừng giết tuổi xuân thì  ! (bỏ qua thời xuân sắc là thua lổ đó các người đẹp ơi )

bởi em đẹp quá để tôi yêu
nên ở lòng tôi nhớ mỗi chiều
ôm mộng tình riêng sầu một cỏi
làm sao giải thích được tình yêu !

làm sao tôi nở để phân ly
khi khối lòng tôi cứng tợ si
yêu lắm rồi em trời đất biết
giơ cao tay đó để tôi thề !

tôi thề tôi mãi mãi yêu ai
vì bởi trời ơi tôi đắm say
yêu đóa môi hồng xinh đẹp đó
cho tôi say đắm suốt đêm ngày....

  &&&&&&

TÀN GIẤC MƠ HOA (TK15)

Rồi đông cũng sẽ đi qua
sớm mai bừng sáng chiều tà sẽ tan
tuổi xuân là giấc mộng vàng
rồi mùa đông đến cũng tàn như hoa
đó là số hệ người ta
được sanh ra để để là đớn đau
hoa xuân nở rộ muôn màu
rồi đông héo úa xanh xao bẽ bàng
hoa còn trong tuổi thiên đàng
hoa khoe sắc thắm dung nhan tuyệt vời
hoa làm xao động tim tôi
đến khi tàn úa không người nào mê !
đến khi bướm chán ong chê
đời hoa tàn cỗi ê hề ai ơi !
dung nhan cũng chỉ một thời
một thời oanh liệt để rồi cũng tan
tan như những cánh hoa tàn
tan như những giọt sương tan trên cành
lá nào mà lá mãi xanh
em ơi ta khóc ngày xanh chóng tàn
trời ơi một kiếp hồng nhan
trăm năm một kiếp héo tàn thê lương
đớn đau trong cỏi vô thường
dù cho nhan sắc thiên đường ai ơi !
rồi giông gió lớn trong đời
hoa tàn cũng rụng, hoa đời cũng tiêu
nhân sinh một kiếp không nhiều
trách ông xanh đó tình yêu không bền !





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét