https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

LIÊN KHÚC 49 LỆ SỬ TÌNH THU

Truong Minh Tuan vừa trả lời bình luận của bạn trên
Ôi, bạn của tôi ơi… Một thi nhân vĩ đại nhất mọi thời đại, Một hiện thân sáng chói của những TÌNH KHÚC THU CA BẤT HỦ LIÊN KHÚC ĐỈNH CAO CỦA TƯ TƯỞNG YÊU THƯƠNG RẠNG RỠ Ko lẽ lại yếu đuối ủy mỵ đến thế đc chăng ?
QUAN ÂM BỒ TÁT PHẬT NGÀI ƠI


QUAN ÂM BỒ TÁT PHẬT NGÀI ƠI
ĐỘ TẬN NHÂN GIAN VAN KIẾP ĐỜI
GẮNG CHÍ TU HÀNH KỲ ĐẠI XÁ
QUYẾT LÒNG MƠ TƯỞNG PHẬT THA THÔI
TÂM TƯ HỐI NGỘ ĐỜI TỘI LỖI
MỘT KIẾP TU TÂM KIẾN PHẬT TRỜI
XA LÁNH HỒNG TRẦN DANH VỚI LỢI
TU CHO KỊP LÚC HỞI NGƯỜI ƠI ..! (10 phút )


Thơ Cung Trầm Vũ Lang






CTVL RẤT VINH HẠNH TIẾP ĐÓN CÁC BẠN ĐẾN COMMENT THƠ MÌNH , XONG BẠN SẼ ĐƯỢC TẶNG 3 HOẶC 4 BÀI THƠ TÌNH CỰC KỲ LÃNG MẠN VÀ NÓNG BỎNG.

MY BLOG :  http://blog.yahoo.com/baolocmaurice
WEBSITE :  baolocmaurice.net ( Triết học Phật Pháp và nhiều chủ đề khác, tiếng Việt và tiếng Anh.
FACEBOOK : Bảo Lộc
ĐIỆN THOẠI : 0938 97 20 29

ĐÔI LỜI CÙNG CÁC BẠN

THƯA CÁC BẠN,



NHỮNG BÀI THƠ MÀ TÔI VIẾT TRÊN MẠNG LÀ CÓ 90/100 CTVL VIẾT CHO TÂM TRẠNG CỦA TẤT CẢ LOÀI NGƯỜI TRÊN HÀNH TINH VỀ NHỮNG NỖI ĐAU KHỔ VÌ CUỘC ĐỜI VÀ VÌ TÌNH YÊU CON NGƯỜI THEO QUAN ĐIỂM KHÁCH QUAN VỀ TRIẾT HỌC TÂM LÝ XÃ HỘI HỌC CỦA CỘNG ĐỒNG NHÂN LOẠI CHỚ KHÔNG PHẢI CHỈ VIẾT CHO TÔI.VÀ TÔI VIẾT THEO QUAN ĐIỂM KHÁCH QUAN THÔNG QUA SÁCH VỞ CỦA CÁC NHÀ ĐẠI HỌC GIẢ VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI MÀ TÔI ĐÃ HỌC HÕI LƯỢM LẶC TRONG KHO TÀNG TƯ TƯỞNG QUỐC TẾ MÀ TÔI ĐÃ DÀY CÔNG NGHIÊN CỨU TỪ KHI CÒN BÉ LÚC 15 TUỔI CHO ĐẾN BÂY GIỜ KỂ CẢ TRIẾT HỌC PHẬT GIÁO , THIÊN CHÚA GIÁO, CAO ĐÀI GIÁO VÀ THÔNG THIÊN HOC BÊN MỸ , ĐẠO GIÁO CỦA BÀ DIXON, LÀ NHÀ CHIÊM TINH GIA ĐỆ NHẤT CỦA MỌI THỜI ĐẠI.
VÀ CÁI ĐẦU TÔI LÀ KHO CHỨA CỦA TƯ TƯỞNG CỦA HẦU HẾT TƯ TƯỞNG CỦA CÁC ĐẠI HỌC GIẢ LỪNG DANH KHẮP NƠI TRÊN THẾ GIỚI TRỜI SANH BẨM SINH TÔI CÓ MỘT BỘ NHỚ RẤT TỐT, VÌ VẬY,TÔI CÓ THỂ NGỒI NHỚ LẠI NHỮNG SỰ KIỆN XẢY RA TỪ LÚC TÔI 6 TUỔI CHO ĐẾN GIỜ LÀ LÚC ĐÓ TÔI ĐÃ ĐỌC TẬP "THƠ THƠ" ĐẦU TAY CỦA XUÂN DIỆU , RỒI 7 TUỔI ĐỌC TRUYỆN KIỀU CỦA ĐẠI THI HÀO NGUYỄN DU VÀ TẤT CẢ CÁC THI SĨ VÀ MỘT SỐ VĂN SĨ TIỀN CHIẾN TRƯỚC THẾ CHIẾN THỨ HAI (1939-1943 ) VÀ NHỮNG GÌ ĐÃ QUA KHI ĐI CHƠI VỚI CÁC BẠN CỦA TÔI LÚC 7 , 8, HAY 9 ...TUỔI TÔI CÓ THỂ NHỚ HẾT VÀ NHỚ CẢ BÀI THƠ NGƯỜI TA ĐỌC TRONG NGÀY TANG LỄ CỦA CHA TÔI LÀ ÔNG PHAN VĂN CUNG LÚC TÔI 9 TUỔI MÀ TÔI CÓ VIẾT LẠI THEO TRÍ NHỚ (KHÔNG CÓ GHI VÔ TẬP ĐỂ LƯU NIÊM) TRONG NHỮNG TRANG BLOG TRƯỚC ĐÂY, VÀ LAI NỮA TỪ KHI VÀO LỚP MỘT CHO ĐẾN ĐẠI HỌC TÔI CHƯA BAO GIỜ HỎI BẤT CƯ THẦY GIÁO NÀO VỀ BẤT CỨ MÔN GÌ, BỞI VÌ NGHE GIÃNG XONG LÀ TÔI BIẾT HẾT VÀ NHỚ HẾT, MÔN NÀO TÔI CŨNG ĐỨNG NHẤT  LỚP NGOẠI TRỪ MÔN HÌNH HOC KHÔNG GIAN (GEOMETRY DANS L'ESPACE) VÀ KẾ TOÁN KINH TẾ LÀ TÔI CHỈ TRÊN TRUNG BÌNH MÀ THÔI .

CÒN RIÊNG MÔN TIẾNG ANH LÚC LÊN LỚP 8 TÔI ĐÃ TỰ HỌC VỀ HỘI THOẠI MÔN VIẾT VÀ ĐÃ VIẾT ĐƯỢC, NÓI CHUYỆN ĐƯỢC VỚI NGƯỜI MỸ TRƯỚC KHI TÔI VÀO HỘI VIỆT MỸ ĐỂ TIẾP TỤC HỌC SAY MÊ VỚI MÔN TIẾNG ANH, HỒI XƯA , TOÀN LÀ GIÁO SƯ MỸ KHÔNG HỀ CÓ NGƯỜI VIỆT NAM DẠY NHƯ BÂY GIỜ VÀ SÁCH PHÁT KHÔNG MIỄN PHÍ (FREE). HAI MÔN ANH VÀ PHÁP TÔI VỪA HỌC VỪA CHƠI CƠ HỒ NHƯ TIỀN KIẾP TÔI LÀ NGƯỜI PHÁP HAY ANH ĐẦU THAI QUA VẬY

CÁC BẠN BIẾT LÀ MẪU CHỮ CÁI LÀ GỐC CỦA HY LẠP RỒI ĐẼ RA TIẾNG Ý , Ý SANH RA TIẾNG PHÁP , VÀ PHÁP ĐẼ RA TIẾNG ANH KHÔNG ? CHO NÊN , NGƯỜI Ý VÀ NGƯỜI PHÁP NẾU MÀ HỌC TIẾNG ANH LÁ SỐ MỘT TRÊN THẾ GIỚI NÀY KHÔNG NƯỚC NÀO HOC LẠI. HỌ HỌC MỘT NĂM BẰNG CHÚNG TA HỌC 6 NĂM.


CHỈ LÀ TA LẠI VỚI TA

Chỉ là ta lại với ta
hồn thơ quanh quẩn la đà quanh đây
để ta đắm với hồn say
với trăng cùng gió ngàn mây xa vời

để ta còn biết thương người
yêu thương tất cả cuộc đời khổ đau
để cây thay lá đổi màu
để tình tung cánh bay cao nghìn trùng !

gió mưa đời quá lạnh lùng
đi trong nắng sớm hoàng hôn gió chiều
một mình hoang vắng quạnh hiu
hồn ta thơ thẩn muôn chiều gió bay...

để thơ bay bổng ngàn mây
lang thang trong gió hồn say rã rời
gió mưa giờ quá tơi bời
trong chiều hoang lạnh ai ơi một mình

đau thương vì bởi chữ tình
chỉ vì hai chữ ái tình ta đau
chiều nay hồn vía xanh xao
mà thu vàng úa thay màu lá xanh..!

lá xưa lá đã màu xanh
mà nay lá đã xa cành héo hon
sắc xuân tươi trẻ đâu còn
mùa thu vàng úa chỉ còn mơ thôi..!

buồn ơi ! buồn lắm ai ơi !
tuổi xuân đã hết mộng đời tiêu tan
chỉ còn đây giấc mộng vàng
chỉ là mộng ảo thu tàn lá bay....


BUỒN ƠI BUỒN LẮM AI ƠI


Buồn ơi ! buồn lắm ai ơi
tuổi thiên đàng ấy một thời mơ hoa
trăm năm trong kiếp người ta
chỉ là một thuở phôi pha kiếp người...

chỉ là một thoáng trong đời
để rồi từ giả cõi đời ra đi
ra đi là hết :- biệt ly
thế thôi là hết còn gì nói năng..!

chỉ là một cõi thiên đàng
ở trong một giấc mộng vàng phù du
để hồn ta đó phiêu lưu
dòng đời lôi cuốn oán thù trả vay...

thế gian đau khổ dài dài
trả vay vay trả trần ai ấy mà
bởi là số hệ người ta
sanh ra là để để là khổ đau...!

rồi thì kẻ trước người sau
nằm trong lòng đất hang sâu lạnh lùng
ra đi nước mắt ròng ròng
khóc la inh ỏi đau lòng nát tan...

ví như chiếc lá thu tàn
bay bay trong cõi địa đàng tang thương
tung trời bay khắp bốn phương
biệt ly là hết đoạn trường biết bao....!

đâu còn nghe gió lao xao
ngày nào xanh thắm sắc màu xinh tươi
đâu còn có những nụ cười
trong thời son trẻ người người hoan ca !


LÁ XA CÀNH

Lá yêu còn ở trên cành
rồi mai lá rụng xa cành thân thương
nhớ ơi ta nhớ mùi hương
nên ta năm ngủ ta thường mộng mơ...

để hồn thơ ngẩn thơ ngơ
ta đi trong cõi ngàn thơ đất trời
để quên đời khổ ai ơi
lang thang trong cõi không người bình yên !

để ta đốt cháy ưu phiền
xua đi cho hết triền miên khổ sầu
tình là chi nữa thêm đau
yêu làm chi nữa đeo sầu trên vai !

yêu chi cho nhớ nhung hoài
yêu làm chi nữa cho phai sắc hồng
tình là hệ số long đong
thế gian là thế ròng ròng lệ rơi...!

nghĩ thương người, nghĩ thương đời
sanh ra trong kiếp con người đau thương
thế gian là cõi vô thường
ai ai cũng khổ đoạn trường biết bao...!



NGÀY NÀO NHAN SẮC THANH TAO


Ngày nào nhan sắc thanh tao
mà nay tàn úa xanh xao võ vàng
thu qua rồi đến thu tàn
đau thương nhiều lắm trần gian kiếp này...!

thời gian như thể tên bay
cuốn theo tất cả tàn phai với đời
trăm năm ngắn lắm người ơi
chỉ là một kiếp con người phù du...

chiều nay ta ngắm lá thu
lắng nghe gió thổi vi vu thật buồn
mưa khuya lệ đổ tình tuôn
tình ca réo rắt đêm trường quạnh hiu....!

bâng khuâng ngàn cánh chim chiều
không gian lặng lẽ tiêu điều lòng ta
chỉ là một giấc mơ hoa
mà nay tàn úa để là khổ đau..!



TA ƠI BUỒN ĐẾN BAO GIỜ


Ta ơi ! buồn đến bao giờ
tim ta rung rẫy đợi chờ bóng ai
hồn ta ngơ ngẩn chiều say
cho mưa lá rụng trên cây héo tàn....!

còn đâu nhan sắc dung nhan
đời ta như lá thu vàng bay bay
lá bay trên khắp trời mây
lá còn bay mãi trên cây ngàn trùng

mưa ơi mưa chớ lạnh lùng
mùa đông tháng giá mưa phùn lá bay
lá sầu riêng ở trên cây
lá còn bay mãi bay hoài ngàn năm....

ta ơi trong cõi lặng thầm
nhớ ai ta nhớ âm thầm suy tư
chỉ là một khoảng đời mơ
em ơi ta khóc bao giờ mới thôi..!









NGƯỜI VỀ CÒN NHỚ TA KHÔNG


Người về còn nhớ ta không
ta về trăm nhớ ngàn mong đợi nàng
ta đi giữa chốn địa đàng
mà nghe trời đất thênh thang nỗi buồn

để thơ đổ lệ tình tuôn
nàng ơi ta nhớ ta buồn biết bao
cây còn nghe gió lao xao
tình nào tình chẳng nghe màu đắng cay

tình ơi như lá trên cây
lá còn bay mãi tình cay đắng tình
eo ơi ! mình rất thương mình
mà sao nên nỗi bỏ mình cô đơn !

mình ơi thôi chớ giận hờn
giận chi thêm nữa cho buồn lẻ loi
người ơi trở lại mà coi
thân tôi thui thủi mình tôi thật buồn !

thôi mưa tình chớ tuôn tuôn
đừng đem lệ đổ thành nguồn suối đau
mình ơi đừng chất thêm sầu
ngập tràn biển cả mà đau đớn lòng

nàng về nàng nhớ ta không
ta về ta nhớ ta trông nàng hoài
yêu nàng ta chẳng yêu ai
cớ sao nàng vẫn đi hoài bỏ ta....



VỀ ĐI NGƯỜI HỞI


về đi trong cõi ngàn hoa
để ta mãi mãi mặn mà cùng ai
để cho tình mãi đắm say
còn yêu người mãi yêu hoài người ơi..!

trăm năm chung thủy với người
mãi là hai đứa bên đời cùng nhau
đời là một giấc chiêm bao
đổi thay thay đổi khổ đau ngập tràn

tình là hệ số ly tan
nên là nước mắt ngập tràn đại dương
tình yêu là nhớ là thương
là đau là đớn bởi thường ly tan

tình yêu nơi cõi địa đàng
đớn đau nhiều lắm tang thương một trời
chẳng qua sắp đặt của Trời
trả vay vay trả nợ đời kiếp xưa

ngồi đây một buổi chiều mưa
cho ta khóc đến bao giờ mới thôi
khóc thương một kiếp con người
khổ đau nhiều lắm mà người biết không !

người về người có nhớ không
ta về ta nhớ ta trông đợi nàng
yêu nhau trong cõi địa đàng
cố vui trong cõi trần gian đọa đày ! (ý nói khổ đau sinh tử)


NÀNG VỀ NÀNG NHỚ TA CHĂNG


Nàng về nàng nhớ ta chăng
ta về ta nhớ đến nàng ta mơ
ta đi trong cõi ngàn thơ
ta về trong cõi tình mơ gió ngàn...

gió tình yêu mãi lang thang
ta đi trong cõi địa đàng muôn hoa
nàng về trong cõi ngàn xa
bỏ ta ở lại ta mà nhớ nhung...

nhớ ai lòng thấy lạnh lùng
tay ôm gối chiếc trong mùng lẻ loi
nàng dù ngọc thốt hoa cười
sao nàng đành bỏ thân tôi một mình

mình ơi ! cũng nghĩ chút tình
là tình chăn gối của mình trăm năm
cô đơn đời mãi lặng thầm
đớn đau từ buổi âm thầm chia ly

tình ơi tình chớ biệt ly
hãy mau trở lại để về với ta
trở về từ cõi ngàn xa
rồi ta sẽ mãi đậm đà như xưa...!

để nhìn cây lá lơ thơ
bên dòng sông cũ trăng mơ bóng nàng
bóng tình yêu cõi nhân gian
đó là hình tượng của nàng bên ta...

đàn ông cần có đàn bà
nến ai cô độc thường là hóa điên
chẳng khùng thì cũng điên điên
một mình khổ lắm nên điên tới già...!!!



NHỮNG AI KHINH BỈ ĐÀN BÀ

Những ai khinh bỉ đàn bà
chính là những kẻ đại trà khùng điên
đời thường lắm kẻ khùng điên
lại thường vổ ngực không điên bao giờ

nhiều người thi sĩ làm thơ
nhiều điều lắm chuyện ai ngờ được đâu
làm chi thi sĩ câu mâu
lê chân lết gót vãnh râu người hùng !

ví như sư tử cọp rừng
như nai có gạc có sừng trâu hoang
tối ngày du mục lang thang
nơi này chốn nọ đầy đàng hung hăng

chạy lui chạy tới lăng xăng
đụn ai nấy húc phá tan cửa nhà
trăm năm một kiếp người ta
mới là trẻ đó nay già mất tiêu...!!!

gây chi đời lắm buồn hiu
hãy vui mà sống là điều tốt hơn
gây thù gây oán giận hờn
làm chi ngu dại cho buồn trăm năm

hãy vui cùng với vợ con
với cùng bè bạn bà con của mình
sống cho có nghĩa có tình
trăm năm đạo nghĩa thiên đình cõi trên

còn gieo tai họa trần gian
khi chết bị đọa ngục đàng phanh thây
lửa thiêu đốt cháy thân này
chết đi sống lại thảm thay vô cùng

kẻ ngu phách lối hung sùng
người khôn đạo nghĩa tôn sùng Phật Tiên
trở về cõi Phật triền miên
đời đời hạnh phúc nơi miền Tây Phương

người hiền thì Phật sẽ thương
ăn năn sám hối Phật hiền tha cho
sống cho đời được thơm tho
còn làm ác đức ra tro cuối đời

địa ngục chờ sẵn ai ơi
không tin thì đến cuối đời có ?...không ???.....!!!
ta mong ai đó đổi lòng
trong kỳ đại xá mới mong Phật Đàng

quay đầu là bến ĂN NĂN
tội gì cũng hết Tây Phang ta về
trần gian là một BẾN MÊ
vô vòng DANH LỢI sao về cõi trên...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét