https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

LIÊN KHÚC 52 THƠ NHƯ THÁC ĐỔ TRÊN NGÀN


THƠ NHƯ THÁC ĐỔ TRÊN NGÀN

Thơ như thác đổ trên ngàn
như mùa thu chết lá vàng bay bay
còn nghe trong cõi hồn say
say tình ân ái muôn ngày bên em

còn mơ em một trái tim
tình yêu bốc cháy im lìm trong mơ
còn nghe trong cõi hồn thơ
có em trong đó bây giờ vẫn yêu

còn nghe trong khói sương chiều
khói bay lờ lững mơ yêu môi nàng
còn nghe trong giấc mơ màng
tình yêu là cõi thiên đàng bên nhau...

bây giờ và mãi ngàn sau
tình yêu còn mãi muôn màu sắc hương
tình là ngọn gió muôn phương
để ta mơ mộng để thương với nàng...


YÊU EM NHƯ LÁ THU VÀNG

yêu em như lá thu vàng
như trời trăng nước như hàng cây cao
trời thu bàng bạc trăng sao
gió thu mãi thổi rì rào êm êm...

tình còn vang động trong tim
bên vườn cây lá im lìm ta mơ
ta mơ cho đến bao giờ
tình còn mơ mãi nên thơ tuyệt vời..

đêm thu ta nhớ một người
ta nằm mơ đến bên người để yêu....
tình còn yêu biết bao nhiêu
và còn yêu mãi muôn chiều em ơi..!

nhớ em đôi mắt sáng ngời
long lanh trước gió như trời bình minh
ta còn mang nặng chữ tình
ta còn yêu mãi một mình em thôi...

bởi em ngọc thốt hoa cười
loài hoa biết nói cho tôi đắm lòng
mưa tình còn mãi trong lòng
bổng nhiên bừng cháy trong hồn cơn yêu..

còn yêu còn nhớ muôn chiều
và còn say đắm thật nhiều em ơi...!
đừng cười anh nữa em ơi
bởi anh là kẻ si người anh yêu....


TRONG CÕI HỒN TA LUÔN CÓ THƠ

Trong cõi hồn ta luôn có thơ
có trời mưa nắng có thu mơ
và trong ánh sáng thu huyền ảo
thương nhớ ai ơi đã xóa mờ...

trong cõi đau buồn của thế gian
cõi lòng nhung nhớ lệ tình tan
mà hồn thơ đó còn vang mãi
ôi suối thơ bay khắp địa đàng...!

thơ để là thơ viết để chơi
để buồn trong lúc thấy người vui
còn ta một nỗi sầu muôn kiếp
cho áng thơ ca mãi ngậm ngùi...

thơ để là thơ viết để sầu
để hồn thơ đó mãi bay cao...
mà trong tiềm thức muôn màu sắc
phơi trãi lòng ta vạn nỗi đau....

trong cõi lòng ta chỉ có mơ
chỉ là hoang tưởng mộng vu vơ...
để hồn lơ lững bay theo gió
tự thuở ngàn xưa mãi đến giờ...


THƠ NGHĨA LÀ VUI TRONG KHỔ ĐAU

Thơ nghĩa là vui trong khổ đau
bởi thơ sầu muộn với xanh xao
như mùa thu chết ngàn năm trước
đau lắm lòng ta rất ngẹn ngào....

thơ nghĩa là vui để để vui
để hồn thơ thẫn để vui vui
để đem rao bán hồn đau khổ
vì cõi hồn ta ngập những sầu...!

thơ đớn đau lòng như gió thu
để hồn lạnh giá đến thiên thu
mà nghe ánh sáng hồn băng giá
ôi gió mưa thu quá mịt- mù....!

ta đã tìm quên trong cõi yêu
để ta còn mãi ngắm mây chiều
trong hồn ta có còn vang động
chỉ là ảo tưởng mộng mơ yêu...!


THƠ ĐỂ LÀ YÊU VỚI THỞ THAN

Thơ để là yêu với thở than
để hồn mơ tưởng mộng mơ hoang
chỉ là một cõi lòng băng giá
trong khói sương mơ cõi địa đàng

Thơ để là yêu với khóc thương
để hồn vớ vẩn mộng yêu đương
và mây trời xám hồn thu mộng
như khói sương chiều gió bốn phương....

thơ để là yêu để để yêu
để ta nằm mộng nhớ ai nhiều
mà hồn thơ đó như đà chết
trên lá thu vàng mưa hắc hiu....

thơ nghĩa là ta thơ với ta
để ôm sầu muộn giấc mơ hoa
và như mộng ảo trên trần thế
đau đớn trời ơi mắt lệ nhòa....!


THƠ ĐỂ LÀ NGHE NHỮNG ĐẮNG CAY

Thơ để là nghe những đắng cay
để hồn ta đó mộng mơ say
mà trên tàng lá thu vàng ấy
như thể ngàn cây hoa lá bay....

Thơ để lòng nghe ngây ngất yêu
để sương còn đọng áng mây chiều
mà hồn thu đó chiều nay đã
trong cõi hoang tàn nắng tịch liêu...!

Thơ để hồn ta theo gió bay
bởi hồn thơ đó mộng đời say
còn ôm một bóng hồng say đắm
ơi hởi tình yêu mãi ngập đầy....

Thơ để buồn đau trong cõi thương
cõi tình sâu lắng mộng tơ vương
và mây ngàn sắc thu còn đọng
trong trái tim ta rất lạ thường....

Thơ để là vui trong khổ đau
để đem sầu hận đến ngàn sau
chất tràn sông biển cùng mây nước
thơ hởi trời ơi ngập những sầu..!

Thơ để cho lòng ta nhớ nhung
để sương còn lạnh đến vô cùng
mà trời thu xám muôn ngàn sắc
trong trái tim ta mãi lạnh lùng....!


THƠ BỞI VÌ ĐAU TRONG TRÁI TIM

Thơ bởi vì đau trong trái tim
để hồn thơ thẩn mắt lim dim
mà hồn thơ đó như ngàn lá
theo khói sương chiều trong nắng im..!

thơ để là tuôn những khổ đau
để hồn thơ thẩn để chiêm bao
và trong ánh sáng mờ sương nhạt
nghe cõi lòng ta mãi rạt rào...!

thơ bởi vì ta đã đã yêu
thất tình đau khổ mộng cô liêu
rồi mây rồi nắng mưa sầu muộn
nhung nhớ trời ơi những buổi chiều..!

thơ đến đây rồi thơ đến đây
với hàng tơ liểu lá mơ phai
lá thu giờ sắc thu vàng úa
trong cõi hồn ta mưa lá bay....

thơ đã yêu rồi ai biết không
nhớ thương còn thấy lạnh trong lòng
sắc thu vàng úa, trời muôn vẻ
thương nhớ tơi bời mưa gió giông...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét