THƠ KHÓC TÌNH AI THƠ KHÓC AI
Thơ khóc tình ai thơ khóc ai
khóc tình xưa cũ đã phôi phai
mùa thu còn lá thu vàng úa
còn lá thu sầu phất phới bay...
thơ nghĩa là đau nên khóc thương
khóc tình xưa cũ nợ còn vương
còn đeo đẳng mãi tình muôn kiếp
thơ mãi bay bay ngập phố phường
thơ nghĩa là thơ khóc bởi yêu
nghĩa là đau đớn ngập muôn chiều
là thơ là chút tình thi sĩ
nghe hồn ân ái mộng mơ yêu...
thơ nghĩa là trăng với mộng vàng
nghĩa là đau đớn lúc sang ngang
mà thơ là để hồn siêu thoát
trong cõi nhân gian úa lệ tàn...
thơ để là thơ để nhớ thương
để hồn theo gió khắp muôn phương
và mây và nước trời xanh thẳm
ôi giấc mơ yêu rất lạ thường...!
TÌNH LÀ ĐẤY ĐỂ HỒN TA VỚ VẨN
Tình là đấy để hồn ta vớ vẩn
tình là đau muôn thuở để ta đau
để hồn thơ từ đó mãi tuôn trào
nên ta viết thơ thao tình bất tuyệt (thao thao bất tuyệt)
thơ là trăng bởi sầu còn da diết
giăng muôn tơ tình ái mãi tung bay
để hồn thơ luôn mãi mãi ngập đầy
và tuôn chảy để tình bay vạn kiếp
thơ là đấy ru hồn trong giấc điệp
để hồn thơ muôn kiếp ngũ trên mây
để tìm về ngàn vạn giấc mơ say
thơ chấp cánh tung bay trời vạn đại
thơ là mơ một khung trời ân ái
để tình yêu muôn thuở vẫn là yêu
thơ để buồn và say đắm hương yêu
của ai đó một chiều mơ với mộng....
SÀI GÒN ĐANG CƠN MƯA
Sài gòn mưa cứ rơi rơi
ai thì ấm áp còn tôi lạnh lùng
mưa ơi lạnh đến vô cùng
ngắm mưa rơi rớt mênh mông biển trời
tình ơi ngàn dặm xa vời
nhớ nhung ai đó đôi đời cách xa
hoa tàn xuân úa thu qua
ai ai rồi cũng phôi pha sắc hồng
đau thương tràn ngập trong lòng
trời sanh chi thế má hồng ai ơi
chiều nay giông gió tơi bời
gió rung lá đổ ngập trời đau thương
nhớ ơi một quãng đời hương
lạnh chi lạnh quá đêm trường hắc hiu
thu ơi lạnh giá tiêu điều
mưa còn mưa mãi những chiều lá rơi
mưa chi lạnh buốt hồn tôi
cho tôi rót lệ với trời mưa bay...
cho hồn thơ chết trên cây
bay cùng lá úa thu nầy giá băng...
cho thơ tình mãi lang thang
sông hồ một kiếp tơ đàn gió reo
rừng cao nguyên gió hắc hiu
thu ơi thu hởi một chiều mưa bay....
n
THƠ ĐỂ LÀ VUI QUÊN KHỔ ĐAU
Thơ để là vui quên khổ đau
để hồn vớ vẩn suốt đêm thâu
rồi mưa cùng nắng đem sầu muộn
đốt cháy cho tan vạn nỗi sầu
đốt hết niềm đau hết cả đau
hết cả đau thương hết cả sầu
hết cả buồn ơi và nỗi khổ
chỉ là mộng mỵ với chiêm bao...!
thơ chảy tan tành những vết thương
chảy thành mây nước khói cùng sương
cho ta quên hết niềm đau khỗ
trong cõi hồn sâu rất đoạn trường !
thơ giờ có cánh đã bay cao
bay khắp không gian rạng ánh hào
thơ để hồn ta chôn khỏa lấp
mồ chôn dĩ vãng với thương đau...
thơ giờ thơ đã thấy vui vui
quên hết trần gian những ngậm ngùi
quên kiếp phong trần cay đắng quá
nghe hồn phơi phới vạn niềm vui...
thơ nghĩa là yêu để sống thôi
nghĩa là yêu đó để lòng tôi
gom gió mây trời xua nỗi nhớ
để vui mà sống ở trong đời....!
THƠ ĐỂ LÀ THƠ ĐỂ NHỚ MONG
Thơ để là thơ để nhớ mong
để hồn thơ thẩn mộng mơ lòng
và mây và đất trời muôn thuở
sẽ mãi là thơ với lạnh lùng...!
thơ nghĩa là thơ của gió sương
của thuyền ân ái bến sông Tương
ai về bến ấy tôi đi với
bến của tình yêu tôi nhớ thương....
bến của tình tôi quá lạnh lùng
của mùa thu cũ nhớ mông lung
trời ơi ! - trong cõi hồn băng giá
trong cõi đau thương quá mịt mùng..
thơ nghĩa là đau với thiết tha
của tình băng tuyết tợ sương sa
mà hồn thơ đó nay đà chết
trong cõi hoang tàn ôi !- xót xa..!
thơ nghĩa là thu rụng lá vàng
lá bay từ Bắc tới phương Nam
rồi hồn thơ chết bay cùng gió
bay khắp trời mây cõi địa đàng...
thơ nghĩa là đau với nhớ thương
để hồn rung rẫy tỏa muôn hương
ngàn hoa hương sắc trời yêu dấu
thơ mãi tung bay vạn nẽo đường.......
ĐỜI LÀ KHỔ HAY ĐỜI VUI KHÔNG KHỔ
Đời là khổ hay đời vui không khổ
đời là vui không lỗ nếu ta vui
dù đau thương hay lắm cảnh ngậm ngùi
ta vẫn sống đem niềm vui ban rãi
đời dù khổ nhưng vui là trọng đại
ta vẫn yêu cuộc sống với đời đau
dù nỗi buồn lắm lúc cũng xanh xao
hãy can đảm đứng dậy nào bạn nhé
trời xanh cao ánh vầng dương lộ hé
buổi bình minh rạng rỡ tiếng chim ca
để hồn chìm trong vạn cõi mơ hoa
và với cả một trời mây tuyệt dịu
đời như thể một cung đàn muôn điệu
đưa ta vào một thế giới vô biên
những lời ru ngọt mật các nàng tiên (các ca sĩ)
để quên hết những muộn phiền trong cuộc sống
ôi mây nước trời cao cùng gió lộng
để hồn ta vào đó mộng cùng mơ
để cho ta tuôn đổ vạn lời thơ
thơ réo rắc muôn tơ vàng óng ả
ta vẫn sống yên vui và rất lạ
vì hồn ta là mây gió với trăng thơ
để muôn thu ngồi đó mộng cùng mơ
thơ chấp cánh bay cao trời vạn đại
sầu đã chín trong nỗi buồn sợ hãi
gom đau thương ta đốt cháy thành tro
để niềm đau giờ hóa kiếp thành thơ
lan tỏa khắp trời mơ cùng vạn vật
đời đắng cay ta biến thành bánh mật
rãi muôn thơ đem tặng hiến cho đời
ta chỉ mong đem đến vạn niềm vui
cho tất cả trần gian quên cay đắng
ta đứng đấy nhìn mây trời lẳng lặng
và hồn ta rạng rỡ ánh chiều hôm
thơ là buồn, thơ là ngọc hương thơm
để tô thắm cuộc đời quên đau khổ
ta hãy vui với cuộc đời muôn thuở
ánh bình minh rạng rỡ vẫn quanh ta
trái tim ta là đấy một vườn hoa
và tỏa khắp hương thơm hòa nhịp sống
dù đã biết cuộc đời là mỵ mộng
ta vẫn vui và sống để yêu thương
bởi cuộc đời là muôn sắc thơm hương
ta ca ngợi tình yêu là bất diệt......
LÀ VUI LÀ ĐỂ LÀM THƠ
Là vui là để làm thơ
chớ không buồn mãi làm thơ lại sầu
mình đâu phụ bạc ai đâu
người ơi chớ đến gieo sầu làm chi (chỉ một vài người)
thôi thì vui vẻ uống đi
bạn ly này nhé tôi thì tới phiên
uống cho tiêu hết lụy phiền
cho tan đau khổ cho tim đẫm tình
còn mơ chi nữa chữ tình
chỉ là bằng hữu của mình bạn thơ
thơ tình tôi viết không mơ
còn mơ chi nữa cho thơ thêm sầu
đốt cho cháy hết nỗi sầu
cho quên quên hết thương đau trong đời
người ơi ! tôi hết yêu người
còn đâu em hởi ly bôi hết rồi
chỉ là một thuở mà thôi
nay tôi ngồi viết cho đời ngâm nga
tình nay như áng mây qua
thoáng bay đi mất tình xa dặm ngàn
sau tôi về cõi Phật Đàng
để tôi quên hết trần gian cõi sầu
tình yêu trong kiếp thương đau
yêu làm chi nữa kéo sầu ngàn năm....(10 phút)
Là vui là để làm thơ
chớ không buồn mãi làm thơ lại sầu
mình đâu phụ bạc ai đâu
người ơi chớ đến gieo sầu làm chi (chỉ một vài người)
thôi thì vui vẻ uống đi
bạn ly này nhé tôi thì tới phiên
uống cho tiêu hết lụy phiền
cho tan đau khổ cho tim đẫm tình
còn mơ chi nữa chữ tình
chỉ là bằng hữu của mình bạn thơ
thơ tình tôi viết không mơ
còn mơ chi nữa cho thơ thêm sầu
đốt cho cháy hết nỗi sầu
cho quên quên hết thương đau trong đời
người ơi ! tôi hết yêu người
còn đâu em hởi ly bôi hết rồi
chỉ là một thuở mà thôi
nay tôi ngồi viết cho đời ngâm nga
tình nay như áng mây qua
thoáng bay đi mất tình xa dặm ngàn
sau tôi về cõi Phật Đàng
để tôi quên hết trần gian cõi sầu
tình yêu trong kiếp thương đau
yêu làm chi nữa kéo sầu ngàn năm....(10 phút)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét