Ho thi Thanh vừa bình luận về bài viết của bạn trên Yahoo! Blog
Mình lại nằm mơ thấy mình lạc vào thế giới của THƠ MỚI ( mà Hoài Thanh gọi là MỘT THỜI ĐẠI TRONG THI CA ) khi ông viết tập Thi nhân Việt Nam ấy. Mặc dù các nhà thơ hồi ấy đã ra đi vào cõi vĩnh hằng nhưng họ còn lưu luyến cuộc sống trần gian vì cuộc sống này đẹp quá, đáng yêu quá. Họ lưu luyến bao mối tình dang dở, họ tiếc nuối nàng thơ...Và hồn thơ họ hợp lại, nhập vào một người tên là Bảo Lộc và nói: Ngươi hãy nâng hồn thơ của bọn ta bay lên, bay lên...cho thế gian này biết rằng: tình yêu là bất diệt, và vì thế thơ là bất diệt.
MY BLOG : http://blog.yahoo.com/baolocmaurice
MY WEBSITE : baolocmaurice.net (gồm nhiều chủ đề)
FACEBOOK : Bảo Lộc Maurice
MY WEBSITE : baolocmaurice.net (gồm nhiều chủ đề)
FACEBOOK : Bảo Lộc Maurice
CTVL baolocmaurice xin chân thành cám ơn lời comment của chị Hồ Thị Thanh vô cùng vĩ đại và tuyệt vời , một số bạn bè nói tương tợ như lời com của chị " Trong thơ của Bảo Lộc có hồn thơ của các nhà thơ tiền chiến tổng hợp lại : Nguyễn Du, Bà Huyện Thanh Quan là các nhà thơ thời cổ đại, còn các nhà thơ tiền chiến (1939-1943) là : Xuân Diệu ,Hàn mạc Tử , Thế Lữ , Lưu trọng Lư , Nguyễn Bính, Trần Tế xương, Chế Lan Viên...v...v... Người nói đầu tiên là Hoài Thu Mây Lang Thang, Khỉ Con sinh viên Cần thơ, Quang Hưng Mùa Thu,anh Nam Chung , anh Lonely Man...v..v...và rất nhiều bạn bè khác vì rất đông nên mình không nhớ nỗi tên xin quý vị tha lỗi. Xin trân trọng cảm ơn quý vị nhưng mà CTVL tự nghĩ rằng không hiểu mình có được như vậy không nhỉ ?
Mình muốn hỏi chị Hồ thị Thanh vậy anh Hoài Thanh là anh đã viết cuốn bình luận "THI NHÂN VIỆT NAM" mà mình đã đọc say mê trước năm 1975 và ông đã nổi danh với danh hiệu là NHÀ BÌNH LUẬN VĂN CHƯƠNG LỪNG DANH VÀ SỐ 1 VIỆT NAM CỦA MỌI THỜI ĐẠI VÀ LÀ THẦN TƯỢNG CỦA CTVL NÀY TỪ THỜI THƠ ẤU ,VẬY THÌ NĂM NAY ÔNG CÓ LẺ HƠN 80 CHƯA CHỊ ?
HỒN TA LÀ CÕI TRỜI VÔ TẬN
Hồn ta là cõi trời vô tận
là gió là mây ngập núi đồi
ta thả hồn thơ bay ngất ngưởng
cả lòng thế giới ở trong tôi
thơ đã bay tình ta cũng bay
để hồn ngơ ngẩn mộng mơ say
rồi thơ cùng đất trời nghiêng ngửa
suối đổ hồn thơ mãi ngập đầy...
thơ đã yêu tình ta cũng yêu
gió mây giờ cũng mộng mơ nhiều
mà trong tiềm thức hồn thơ đọng
và để muôn đời ta mến yêu...
thơ của lòng ta thơ của ta
của mùa thu lạnh gió mưa sa
và mây và nước trời phong vũ
ngồi ngắm thu tàn ta xót xa
thu ơi thu hởi hởi mùa thu
ôi lá thu bay gió mịt mù
ôm cả mùa thu về cõi mộng
trong hồn ta đó một trời mơ....!
ÔI MÙA THU CỦA TA ƠI
Ơi hởi mùa thu thu hởi thu
hồn ta lơ lững giữa trời mơ
không gian lạnh lẽo ta thầm lặng
mây nước trần gian gió bụi mờ...
gió ơi gió hởi đến làm chi
gió để hồn ta nhớ những gì
nhớ đến người yêu ôm gối mộng
cho hồn thơ đó mãi lâm ly....
rồi một chiều mơ hoa lá rơi
lòng ta ngơ ngẩn ngắm mây trời
thu ơi ! - ta tiếc tình xưa cũ
giờ đã bay xa vạn nẽo đời...!
ngồi một mình ta ta với ta
hồn thơ tràn ngập gió mưa sa
như thể trời mây chiều gió lộng
nắng đã lên cao ngập ánh tà....
rồi ánh chiều hôm sương khói phủ
nghe hồn thơ đó mãi đơm hoa
như ai văng vẳng chiều thu gọi
mà chỉ mình ta ta với ta....
ta chỉ là ta của suối thơ
của hồn yêu dấu mộng mơ mơ
rồi ánh hoàng hôn dần một tắt
không gian lặng lẽ ánh thu mờ...(đoạn này phá luật)
ta đã mơ rồi ta đã mơ
một chiều thu lạnh gió lơ thơ
mà nhìn thu chết trên tàng lá
cho cõi hồn thơ ta xác xơ........!
MÙA THU LÀ ĐÓ CỦA RIÊNG TA
Mùa thu là đó của riêng ta
của nắng cùng mưa ngập ánh tà
của gió mây trời sương khói phủ
gom vào trong một trái tim ta...!
không hiểu là thu của của ai ?
của trời sương khói gió hương lay
của màn đêm xuống thu mờ mịt
trong cõi hoang tàn thu lá bay.....
mùa thu đâu phải của riêng ai
của gió cùng mưa ngập nắng đầy
của cả không gian cùng vũ trụ
để tình thi sĩ mộng mơ say....!
rồi khói sương chiều hương tỏa lan
cho nắng thu phai ngập lá vàng
cho cõi hồn ta muôn vạn kiếp
tình thu lơ lững khói sương tan....
tan trong sương khói một chiều mơ
ngàn lá thu vàng bay phất phơ
như thể chim chiều vang tiếng vọng
cho hồn thơ đó ngẩn cùng ngơ........
thơ đã bay tình thu ngát hương
gởi hồn thơ thẩn gió muôn phương
rồi mây rồi gió về vô định
thu để muôn đời ta nhớ thương.....
chiều nay ngồi ngắm lá thu bay
thu với hồn ta cất cánh bay
theo gió theo mây về bất tận
rồi ta ôm gió để hồn bay......
CÓ PHẢI MÙA THU CỦA CỦA EM
có phải là thu thu của em
để anh nằm ngũ ở trên tim
ôi tim tình ái lòng say đắm
hôn mãi em ơi ! - rất dịu mềm...
có phải mùa thu của của em
tim tình yêu đó mộng mơ êm
để anh say với tình muôn thuở
anh đã yêu rồi hôn trái tim....!
có phải là thu của của em
mùi hương tình ái ở trên tim
cho ta say chết vì yêu dấu
và để muôn đời hôn trái tim....
có phải là thu thu của em
để hoa tình mãi nở trên tim
nụ hoa tình tứ hồn say đắm
anh đã mê rồi yêu trái tim...!
có phải là em có trái tim
để tình sâu lắng gió ru êm
mùi hương tình ái còn trên đó
anh đã muôn đời yêu trái tim...
trái tim em đó trái tim yêu
ngơ ngẫn hồn ta ngây ngất yêu
yêu lắm lòng anh yêu lắm lắm
ta còn sống mãi để ta yêu.....!
trái tim đẹp lắm để mình yêu
khao khát yêu em mỗi buổi chiều
đắm đuối bên ai hồn chết điếng
trời ơi hôn mãi cũng còn yêu..!
LÀ THU LÀ ĐÓ MƠ MƠ
Là thu là đó mơ mơ
để hồn thơ thẩn suối thơ ngập tràn
thu ơi ! thu hởi ! thu vàng
cho ta ngồi ngắm trăng tan lạnh lùng
ngắm trời mây nước mênh mông
khói sương về cõi muôn trùng xa khơi
thu ơi ! tràn ngập khắp trời
cho trăng lơ lững, cho rơi lá vàng...
ngắm nhìn sương khói mây tan
hồn thơ giờ đã ngập tràn như mưa
áo thu vàng lá thu mơ
hồn thu giờ đã lững lờ trên không...
trời thu bát ngát mênh mông
tiết thu giá lạnh cho lòng ngất ngây
cho thu vàng lá thu phai
cho tình thu đó còn hoài thiên thu...
cho trăng về kéo mây mù
cho trời trong sáng âm u chẳng còn
cho hoa còn mãi hương thơm
cho tình thơ đó mãi còn đơm hoa
cho tình ta mãi ngọc ngà
như trăng chiếu sáng vườn hoa úa tàn
đợi mùa trăng sáng mênh mang
rồi hoa muôn sắc ngập tràn xuân lai
thơ tình giờ đã biết bay
tung muôn ngàn cánh trần ai cõi đời
thu ơi ! thu mãi sáng ngời
thơ ơi ! thơ mãi tung trời thiên thu...
TA MÃI YÊU MÙA THU
hồn ta ta mãi yêu thu
cả trời thu mộng ngàn thơ đất trời
nước mây ngàn cõi xa vời
tình ta mãi mãi rạng ngời như trăng
ta yêu yêu lá thu vàng
và yêu yêu mãi mơ màng trong mơ
để yêu và để làm thơ
làm thơ tình ái bây giờ ta bay
hồn ta lơ lững trời mây
bay bay trong bóng chiều say nắng vàng
dù mùa thu úa điêu tàn
hồn ta ngơ ngẫn mơ màng với thu...
thu ơi là đó thu mơ
áo thu giờ đã phai mờ trong sương
gió chiều thu ấy muôn phương
cho vườn thu tỏa ngàn hương sắc vàng
dù cho thu đã phai tàn
lòng ta vẫn mãi yêu nàng thu yêu
mùa thu mùa của tình yêu
là mùa cưới hỏi rất nhiều trần gian...
tình là hạnh phúc trần gian
dù cho trong cõi thu tàn lá bay
lá yêu là lá tình say
lá yêu là lá tình ngây ngất lòng
thu yêu ai đó chưa chồng
nên người mong đợi chờ mong thu về
tình thu là một cơn mê
để tình say đắm lại về cùng nhau
dù nghìn thu trước thu sau
mùa thu nào cũng sắc màu cưới xin
mùa thu mùa viết thơ tình
thả hồn bay bỗng cho mình ngất ngây...
cho thơ đắm với tình say
cho mùa thu mộng hồn bay lá vàng
cho chàng thi sĩ mơ màng
cho thơ tình đó lang thang bềnh bồng...
để hồn xa vắng mênh mông
một đêm lạnh lẽo nghe lòng ngát hương
mùa thu mùa của tình thương
là mùa hạnh phúc yêu đương đó mà...!
MÙA THU MÙA CỦA THI CA
Mùa thu mùa của thi ca
của lòng yêu dấu mặn mà với thơ
để hồn ngơ ngẩn ngẩn ngơ
tung bay theo gió tình mơ gió ngàn
ôi thu là cõi thiên đàng
để ta tìm đến mơ màng bên ai
để nghe trong cỏi hồn say
để mơ về cõi thiên thai nắng hồng
thu tàn lá úa mênh mông
một trời thu mộng cho lòng ngất ngây
mà trong tiềm thức cơn say
mãi còn vang động những ngày thu sang
trời thu còn ngập lá vàng
cho lòng ta đó ngập tràn suối thơ
ta đi đi giữa trời mơ
mà trong hồn đó ngập bờ thương yêu..
thu ơi nhìn áng mây chiều
mây tuôn suối đổ cho nhiều nhớ nhung
gió mây về cõi muôn trùng
đưa ta về cõi mông lung biển trời...
gió giông giờ quá tơi bời
mưa thu lạnh giá, chim trời ngừng bay
thơ buồn thơ lại hay hay
nên ta ngồi đó viết hoài không thôi...
chiều nay ngồi ngắm mây trời
mây bay lơ lững muôn đời vẫn bay
cho thơ tình đắm cơn say
cho hồn thơ đó ngập đầy trong tim....
thơ giờ chấp cánh như chim
tìm về tổ ấm êm đềm trong thơ
để ta chìm đắm trong mơ
bay theo gió bụi mịt mờ khói thu.....
NGÀN NĂM TA MÃI LÀM THƠ
Ngàn năm ta mãi làm thơ
triệu năm ta vẫn viết thơ ái tình
tình là sức sống hành tinh
muôn loài cây cỏ , nhân sinh kiếp người...
yêu là để sống trong đời
tình yêu là để cho người an vui
tình là mái ấm người ơi
chớ đừng dại dột sống đời lẻ loi
được sanh ra kiếp con người
yêu là để sống cho đời bình yên
tình là tiếng nói con tim
tình là hạnh phúc cho mình sống vui.......
đừng ai bắt chước như tôi
bởi làm thi sĩ nên đời khổ đau
nhưng mà tôi cũng không sao
tôi người tô điểm sắc màu trần gian....
nên thơ tôi đó ngập tràn
cho người nhân thế địa đàng ngâm nga
hồn thơ tôi mãi thiết tha
với người nhân thế đậm đà sắc hương....
thơ thơ là cõi thiên đường
thơ thơ là gió muôn phương mát lòng
thơ yêu ai đó chưa chồng
hãy mong hãy đợi có chồng ai ơi...
để cho đời có nụ cười
để cho người sống với người yêu thương
tình thời thêm sắc thêm hương
cho ai cũng biết mùi hương ái tình
tình là sức sống hành tinh
muôn loài sinh vật đồng tình yêu nhau
tình yêu ơi ! -rất ngọt ngào
để tìm hơi ấm cho nhau ấm lòng....
để hôn ai đóa hoa hồng
rồi ta cùng uống rượu nồng tân hôn....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét