TÌNH YÊU CÀNG HẠNH PHÚC THÌ TÌNH YÊU CÀNG ĐAU KHỔ,NGHIỆT NGÃ VÀ KHỐC LIỆT
Tác giả Baolocmaurice Cung Trầm Vũ Lang
TÌNH ĐÃ CHẾT TỪ MUÔN TRĂNG THẾ KỶ
Tình đã chết từ muôn trăng thế kỷ
tình là đau muôn hận chất thành mây
để hồn thơ luôn mọc cánh tung bay
đau đớn lắm trời ơi tình nghiệt ngã !
Ôi yêu thương đau lòng ta quá sá
cả trời mơ tan mất hết còn chi
chữ tình yêu là giọt lệ lưu ly
là đau lắm cả một trời tiếc nhớ
đến cùng nhau để rồi ta tan vở
để rồi buồn muôn vạn thuở mai sau
bởi tình yêu đồng với nghĩa khổ đau
nên thế giới chất sầu thiên vạn cổ
yêu là đấy để lòng ta nhung nhớ
để lòng ta mơ tưởng mộng mơ mơ
tiếng tình yêu đẹp như thể bài thơ
nên hạnh phúc ở trên bờ ngấn lệ
tình là đấy tình yêu là thế thế
chỉ một thời rồi tan vở yêu thương
nhớ nhung ai tình khóc rất đoạn trường
nếu tình ái rẽ đôi đường ly biệt
và mặt trái tình yêu là chém giết
để hồn ta muôn ngàn kiếp thương đau
chữ yêu thương đồng với một chữ sầu
vì hai chữ thật ra là có một
mới yêu thương ai cũng đều thề thốt
sẽ suốt đời mãi mãi ở bên nhau
sẽ yêu anh cho đến tận ngàn sau
rồi sau đó ta đường ai nấy bước
chất tình yêu để lệ sầu sướt mướt
để đau thương chồng chất cả đời ta
tình yêu ơi ! giờ còn lại bóng ma
vì tất cả trời ơi là ảo tưởng
chỉ là mơ một khung trời tưởng tượng
để ta buồn ngồi đó viết thơ chơi
tình yêu ơi ! là chót lưởi đầu môi
nên ta đã chôn sâu trời uất hận...
Ý NGHĨA CỦA TÌNH YÊU
Tình đã hết ! Ôi ! tình yêu đã chết
đã chết rồi thôi hết chẳng còn chi
bởi chữ tình và hai chữ biệt ly
cùng một nghĩa nên chỉ là có một
tình đã chết sau những lời thề thốt
sẽ yêu nhau mãi mãi chẳng rời nhau
chỉ một thời ta đau đớn xanh xao
và tất cả sẽ tan thành gió bụi...
đường trần gian một mình ta lủi thủi
một mình ta và một quả tim tàn
cháy tan rồi trong gió bụi thời gian
đau đớn lắm ngập tràn trong cõi thế
cõi nhân thế cõi tang thương đầy lệ
chất thành sầu muôn vạn kiếp ngàn năm
để hồn ta trong lặng lẽ âm thầm
như áo tím mùa thu sầu lệ úa
ôi đau thương chữ tình yêu một thủa
chỉ là mơ ảo tưởng cõi thiên đàng
để ta ôm muôn vạn giấc mơ vàng
rồi sau đó điêu tàn như lá rụng
tình là thế để lòng ta đau đớn
vạn nghìn sau nỗi khổ chẳng hề phai
ôm muôn thơ sầu muôn kiếp ta bay
rồi cứ thế thả thơ say về cõi mộng
hạnh phúc tình yêu ôi! chỉ là rất mỏng
có gì đâu bền chặt với thời gian
chỉ là buồn ! là khóc với thở than
rồi ta đó tuôn tràn thơ nấc nghẹn
thôi là thế tình chỉ là hứa hẹn
chỉ là mơ vọng tưởng ở trong mơ
chỉ là sầu vạn thuở với lời thơ
cho thi sĩ viết thơ tình rớm khóc
rượu sầu thương không mời ta cũng nốc
nốc cho say ta nằm ngủ quên đau
bởi chữ sầu là thăm thẳm trời cao
sầu đã chất từ muôn thu thế kỷ...
YÊU LÀ THẾ CHỈ LÀ ĐIỀU MỘNG MỴ
Yêu là thế chỉ là điều mộng mỵ
là đau thương tràn ngập cõi trần gian
bởi chữ TÌNH cùng với một chữ TAN
và TAI HỌA ba chữ TỜ (T) ai biết ?
nên vì thế tình yêu là chém giết
trái tim ta đổ máu chỉ vì YÊU
ai chưa yêu thì cứ việc YÊU YÊU
rồi kết cuộc nếm rất nhiều cay đắng.....!!!
tình là thế chỉ là THƠ TRẦM LẶNG
cho hồn ta tột đỉnh của đau thương
ngàn đời sau sầu mãi vẫn còn vương
trong ký ức chìm sâu mồ kỹ niệm
ôi đau thương cho hồn ta ngất liệm
chất buồn đau muôn kiếp ngập đầy sông
nên thơ ca từ đó chảy muôn dòng
thơ đau lắm xoáy hồn ta vô vọng....
ôi đau lắm tình chỉ là ảo mộng
chỉ là buồn cho lệ đổ tuôn tuôn
nên để rồi thơ cứ mãi khơi nguồn
cho ta viết những trang tình bất tử..
TÌNH VẪN NHƯ LÀ THẾ
Baolocmaurice Cung Trầm Vũ Lang thân tặng cho những ai đau khổ vì tình yêu.
Tình vẫn như là thế
còn mãi trong lòng ta
tình vẫn như đầy lệ
đau thương và xót xa...
nàng vẫn như là gió
gió chiều thu bay xa
như còn nghe hởi thở
nồng nàn và thiết tha...
tình vẫn như còn đó
trong trái tim buồn đau
tình mãi là muôn thuở
ta chờ em xanh xao...
nàng vẫn như là nắng
cháy lòng ta yêu thương
trong trái tim thầm lặng
nhớ thương em đoạn trường
tình vẫn như là thơ
bên em một chiều mơ
hương tình yêu ngát mộng
hôn em đến sững sờ...
nàng vẫn như còn đó
ta hôn nhau ngày xưa
hương tình còn trên má
hôn em trong chiều mưa...
tình nay như bóng mây
xa rồi em có hay
muôn đời không gặp mặt
nghe lòng ta đắng cay..!
tình nhớ đau lòng quá
cho đắng cay đời ta
tình mãi như nghiệt ngã
người ơi giờ đã xa....!
lòng xót xa tình lỡ
thương tích trong hồn ta
mà vết thương ngàn thuở
ta tiếc thương đời hoa..!
tình khóc cho lệ ứa
như lá thu ngàn nơi
tình rát đau ngàn thủa
cho máu tim lệ rơi.....!!!
tình chết trong lặng lẽ
cho trái tim buồn đau
tình vẫn như là thế
cô đơn và xanh xao....!!! (10 phút )
ÁO THU VÀNG PHAI
Áo thu vàng úa áo thu phai
áo của hồn thơ phất phới bay
áo của mùa thu sương giá lạnh
còn nghe hơi ấm cuộc tình say...!
Áo thu vàng úa áo thu rơi
áo của hồn tôi mộng với đời
ôi áo thu mơ vàng héo úa
chiều thu ngồi ngắm lá thu rơi...
Lá ơi ơi lá tình thu muộn
lá của sầu riêng một kiếp đời
ôm mộng tình riêng sầu một cõi
nhớ hương nồng ấm một bờ môi..!
Như khói sương chiều trôi rất êm
trong cả hồn thơ lạnh trái tim
tình đã xa rồi tim vẫn cháy
lửa như còn cháy mãi bên em !
Mưa đã phai tàn xác lá thu
nhớ tình xưa cũ bóng thu mơ
mãi còn vang động trong tiềm thức
mà bóng người xưa đã mịt mờ...! (15 phút )
TÌNH LÀ NHƯ THẾ LÀ NHƯ THẾ
Tình là như thế là như thế
đau lắm lòng ta hận đến trời
trong cõi hoang tàn thu giá lạnh
chia ly là hết lệ đầy vơi....!
tình là như thế để ta đau
để ngập sầu thương lệ ngấn trào
ngập cả trần gian như nước lủ
như mùa thu lạnh gió xanh xao..!
tình yêu là thế cõi trần gian
như lá thu rơi ngập cuối đàng
mưa lệ sầu thương vì vở mộng
khóc thương nhiều lắm buổi ly tan...
trời ơi !- tôi có hiểu gì đâu
nên ở lòng tôi ngập những sầu
nào biết yêu nhiều nên phải khổ
trong tôi còn đó vạn niềm đau..!
tình là như thế để đau thương
để khóc vì yêu rất đoạn trường
trong cõi sầu thương ngàn vạn kiếp
đường chia đôi ngã lệ còn vương...
tình là như thế là như thế
là cõi sầu thương của thế trần
tình đã ra đi và để lệ
sầu thương còn mãi ngập trần gian......!!!
THÔI MƯA ĐỪNG CÓ RƠI RƠI
Thôi mưa đừng có rơi rơi
mưa làm chi mãi cho trời rét run
thôi mưa đừng có lạnh lùng
mưa làm chi nữa vô cùng đau thương
mưa chi lạnh buốt đêm trường
cho tôi ngồi nhớ người thương của mình
mưa chi cho đẫm lệ tình
cho trăng buốt giá cho mình lẻ loi...
cho đời tôi mãi đơn côi
cho thơ sầu muộn theo trời gió bay
cho tình tôi mãi đắng cay
mưa còn mưa mãi mưa ngày mưa đêm
mưa cho lạnh buốt trái tim
cho hồn băng giá lặn chìm trong mưa
tình tôi còn đó trong mơ
trách ai sao nỡ hững hờ tình ta...!
mưa sao mưa mãi vậy mà
làm cho trời đất xót xa nỗi sầu
mưa làm quặn thắt cơn đau
cho ta ngồi đó ôm sầu ngàn năm..!
mưa cho mờ ánh trăng rằm
sao mưa cứ khóc lâm râm lệ buồn
trời còn mãi mãi mưa tuôn
thì hồn thơ đó còn buồn thiên thu...
MƯA ƠI TRỜI ĐẤT MỊT MÙ
Mưa ơi trời đất mịt mù
buồn ơi ! buồn lắm tình thù ly tan
rẻ chia tình mãi đôi đàng
cho thơ tình khóc muôn ngàn năm sau
mưa ơi đừng để giọt sầu
giọt mưa băng giá làm đau lòng nầy
gió ơi đừng có bay bay
tình ơi ! đừng để lệ đầy trần gian...
đau thương tràn ngập địa đàng
ngàn năm tình mãi ngập tràn lệ rơi
mưa ơi đau khổ lắm rồi
sao mưa cứ mãi rơi rơi cho buồn.....!
thôi mưa đừng có tuôn tuôn
lệ tình rơi mãi cho nguồn thơ đau
lá thu tràn ngập mưa sầu
đời là một cõi thương đau vì tình....
TA ƠI MÌNH LẠI VỚI MÌNH
Ta ơi ! mình lại với mình
thơ ơi ! tình lại với tình lẻ loi
tình ơi ! tình nhớ thương người
mà người có nhớ thương tôi lạnh lùng !
Ta ơi ! mình lại với mình
chỉ vì yêu quá nên mình khổ đau
từ ngàn thu trước thu sau
có ai mang một chữ sầu như ta !
Ta ơi ! mình lại với ta
sao mình nở bỏ đi xa hả mình
sao không nghĩ lại chút tình
dù sao cũng một chút tình trước sau..!
sao người đem một chữ sầu
đành lòng đem tặng nỗi đau nghìn đời ?
sao người tàn nhẫn hởi người
cho ta đau đớn suốt đời không nguôi.....!!!
sao người nở ác với tôi
sao người bạc bẽo với người yêu ai
đau thương tan nát hình hài
thế thôi là hết từ đây chia lìa
tình là nước mắt đầm đìa
tình là nỗi khổ lê thê cõi đời
rượu sầu một chén ly bôi
khóc thương thân phận kiếp người ly tan
Ta ơi ! mình lại với mình
ngàn năm ngồi viết thơ tình đau thương
tình yêu là bãi chiến trường
khóc cho nhân thế tai ương ngập tràn....
tình là hệ số trần gian
tình là một cõi ly tan não nùng
mưa ơi đừng có lạnh lùng
cho tình ta khóc tương phùng rã tan....
gió giông giờ quá điêu tàn
tình ta giờ cũng điêu tàn như mưa...
ngàn năm ta mãi làm thơ
triệu năm ta mãi ngồi mơ ta sầu...
(thơ ca trường phái siêu thực thì vượt không gian và thời gian là như vậy đó)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét