https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Hai, 6 tháng 10, 2014

LÁ MÙA THU BAY

LÁ MÙA THU BAY

Rồi nắng vàng thu tung lá bay
Áo mùa thu mộng lá mơ phai
Ta đi trong sắc thu vàng úa
Và để hồn thơ mãi ngập đầy !

Lá ngập đầy sông ngập đầy sông
Nước mây còn đó chảy muôn dòng
Rồi mùa thu chết trên tàng lá 
Ta mãi ngồi đây với nhớ mong !

Nhớ mong những mãnh tình dang dở
Những mảnh tình sầu với cố nhân
Tôi sợ trời ơi và rất sợ
Yêu làm chi nữa nhớ bâng khuâng !

Bâng khuâng một nỗi sầu xa vắng
Một mỗi sầu riêng ta xót xa
Ta ngắm trời mây và lẳng lặng
Trong sương trong khói một mình ta ! 

Ta một mình ta ta với ta
Trong cõi đau thương bể ái hà
Nhân thế chìm trong niềm hoan lạc
Chỉ còn ta đó một mình ta !

Ta cùng ta đó với mùa thu
Của nắng cùng mưa gió mịt mù
Trong bước phong trần ta rớm lệ
Tuổi mùa xuân mộng đã qua thu !

Trời ơi thu đến để lòng đau
Ôi giấc mơ hoang vạn khối sầu
Thu đã chìm vào trong ảo tưởng
Nhớ thương ai đó tận ngàn sau !

Rồi lá thu vàng bay phất phơ 
Áo mùa thu mộng bóng thu mơ
Tình yêu đã chết muôn ngàn kiếp
Trong trái tim ta quá hững hờ...! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét