http://3.bp.blogspot.com/-lW_bGbkyH4s/TznrydIdV4I/AAAAAAAAMaI/rp7Yd3i_4WY/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

EM VỀ TRONG CÕI NGÀN HOA

Em về vóc dáng thanh thanh
Xanh xanh mắt biếc long long giọt tình
Em về tình khúc mông mênh
Tóc mây một mái bồng bềnh cỏ hoa
Em về cá lặn chim sa
Tóc xuân phới phới tình xa gió ngàn
Em về lòng thấy lâng lâng
Nắng chiều đã tắt bâng khuâng gọi hồn
Thoảng nghe như một nỗi buồn
Nhớ em anh nhớ còn vươn lệ sầu
Em về trong giấc chiêm bao 
Để anh lặng lẽ xôn xao giọt buồn
Mười năm tình ấy còn vươn
Trăm năm không dễ gì quên được nàng
Em về cây lá thênh thang
Lời ru biển cả ngập tràn tình ta
Em về trong cõi tình xa
Nhớ em muôn kiếp xót xa lệ đầm !

(mình viết lúc 16 tuổi)

MỘT KIẾP ĐI HOANG

Ta đến cùng trăng ta với trăng
Đêm thu mơ đến tận cung Hằng
Ước gì có cánh như chim ấy
Ta sẽ bay đi khắp địa đàng !

Rong chơi cho bớt cõi lòng đau
Trần thế hôm nay ngập những sầu
Lệ đổ ngập tràn trên bốn biển
Loài người độc ác giết cùng nhau !

Ta đã đi hoang cả cuộc đời
Đau thương nhiều lắm ở trong tôi
Ngổn ngang trăm mối còn dang dở
Trong kiếp phiêu lưu một kiếp người !

Trời sanh sanh mãi để làm chi
Tử tử sanh sanh tử tử ly
Ai sống một thời rồi cũng chết
Đớn đau còn biết nói năng gì !

Tình nào hạnh phúc cõi trần gian
Một thuở rồi sau cũng phải tàn
Tất cả trở về cùng cát bụi
Trong lòng đất lạnh gió mưa tan !

Ôi kiếp con người kiếp bể dâu
Từ ngàn thu trước đến thu sau
Thu nào cũng thế trời giông bảo
Cho lá thu rơi đã bạc màu .....!

Lá nào bay trước lá bay sau
Trong kiếp con ngươi kiếp khổ đau
Như lá thu rơi vàng héo úa
Ôi cõi trần gian vạn khối sầu !

TA ĐI ĐI GIỮA RỪNG HOANG

Ta đi đi giữa rừng hoang
Mây cao suối biếc trăng ngàn gió reo
Rừng mưa còn ngập bóng chiều
Trăng ơi trăng hởi tiêu điều lòng ta
Người về trong cõi ngàn hoa
Bỏ trăng ở lại cùng ta héo tàn
Xa rồi tình ái dung nhan
Tình yêu loan lỡ mộng vàng từ nay
Ngàn chim có cánh chim bay
Chim bay khắp cõi tình say nắng hồng
Nước mây giờ đã bềnh bồng
 Gió mưa còn mãi trên không ngàn trùng
Mưa ơi ta quá lạnh lùng
Mưa còn mưa mãi mưa phùn lá rơi
Sao mưa chẳng nói một lời
Nên tôi lạnh giá giữa trời mình tôi
Rong chơi ngắm cảnh núi đồi
Để quên tất cả kiếp người lầm than
Rừng thông suối bạc mây ngàn
Chim trời cá nước thênh thang hải hồ
Đất trời biển cả san hô
Thiên hình vạn trạng điểm tô núi rừng
Thiên nhiên biến chuyển không ngừng
Dưới sông cá lội tưng bừng reo vui
Quên đi ngày tháng qua rồi
Để quên để nhớ để cười với thơ
Ôm chi tình mộng trong mơ
Trách chi ai đó hững hờ tình ta
Dù người dáng ngọc kiêu xa
Dù ai nhan sắc mặn mà hởi ai
Buồn chi kẻ đó người đây
Tình yêu đã hết đắm say cung tàn
Ta đi khắp nẻo địa đàng
Vui cùng mây nước trần gian hải hồ
Thủy triều biển cả nhấp nhô
Thuyền ai trên sóng mập mờ đêm trăng..!

THIÊN NHIÊN TẠO HÓA

Thiên nhiên phong cảnh hữu tình
Trời sanh vạn loại cho mình ngất ngây
Người còn đó ta còn đây
Ngao du một kiếp tình say với tình
Ta nay mình lại với mình 
Trở về trong cõi ái tình thiên nhiên
Hồn ta say đắm triền miên
Phong quang cảnh vật muôn miền xinh tươi
Trời xanh có nắng ngập trời
Vườn hoa rực rỡ tươi cười với hoa
Một mình ta lại với ta
Trở về trong cõi ngàn hoa thuở nào ! 

(Thuở còn hạnh phúc xa xưa)

Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

LIÊN KHÚC : EM LÀ TẤT CẢ CỦA TÌNH YÊU

EM LÀ TẤT CẢ CỦA TÌNH YÊU (TK1)

Em là tất cả của tình yêu
Ta đã yêu nàng ta đã yêu
Nhan sắc thiên thần em quyến rủ
Để ta say đắm mãi muôn chiều !

Em là tất cả của tình yêu
Của gió cùng mưa mỗi buổi chiều
Nghe trái tim tình ta buốt giá
Rồi ta tìm đến để ta yêu !

Em là tất cả của tình yêu
Yêu lắm môi em quá mỹ miều
Đôi mắt mơ huyền em ngóng đợi
Nhìn em say đắm ngẩn ngơ yêu !

Em là tất cả để anh yêu
Không thể nào không anh chẳng yêu
Anh đã yêu nàng muôn kiếp trước
Ngàn năm sau đó cũng còn yêu ! (Thi ca là vượt thời gian )

Em là tất cả một trời mơ
Tất cả là em tất cả thơ
Muôn áng thơ tình ta cứ viết
Để ta ngồi đó mộng cùng mơ...!

Em là tất cả của trời mây 
Là đóa hoa tình tôi ngất ngây
Để nụ hôn đầu ta chết điếng
Trên môi tình ái lúc ta say !

Ta đã yêu rồi ta đã yêu
Môi ta tràn ngập cả muôn chiều
Và hôn lên cả vườn hoa đẹp
Say đắm trời ơi !- Quá mỹ miều !


EM LÀ TẤT CẢ CỦA LÒNG TÔI (TK2)

Em là tất cả của lòng tôi
Ôi trái tim em quá tuyệt vời
Em là thần tượng muôn ngàn kiếp
Ta đã yêu nàng mãi mãi thôi !

Em là hoa đó một loài hoa
Nhan sắc trời sinh quá mặn mà
Ta chết rồi em ta đã chết
Trên ngôi thần tượng quá kiêu xa !

Em là tất cả của đời ta 
Sắc đẹp trời cho quá nõn nà
Ta đã si tình em chết điếng
Nên đã hôn hoài với thịt da !

Em là tất cả của tình yêu
Ta muốn nhìn em ta muốn yêu
Trên đóa hoa tình em mới nở
Làm ta say đắm biết bao chiều..! 


EM ĐẾN BÊN TA MỖI BUỔI CHIỀU

 Em là tất cả của tình yêu
Ta muốn gần em ta muốn yêu
Ta gom tất cả thời gian lại
Để đến cùng em mỗi buổi chiều !
 
Em là tất cả vạn loài hoa
Nhan sắc tiên nga quá ngọc ngà
Ta đứng si tình nên réo gọi
Hởi nàng tiên nữ đẹp như hoa !
 
Ta ngắm nàng tiên ta ngẩn ngơ
Trong vườn hoa cúc gió lơ thơ
Hoa Ti Gôn ấy hoa tình ái
Hoa của ngàn năm ta mãi mơ !
 
Ta đã mơ rồi hoa trái tim
Vườn yêu em đó mộng mơ êm
Ngàn năm ta chết trên tiên nữ
Ta chết trên ai tấm lụa mềm !
 
Lụa của tình ai trên áo em
Tình làm say đắm mắt lim dim
Yêu em vì mắt tình say đắm
Ta đã yêu vì một trái tim !
 
Trái tim tình ai ngất ngây yêu
Làm đọng hồn thơ mỗi buổi chiều
Ta thả thơ bay ngàn vạn dặm
Chỉ vì ngây ngất chỉ vì yêu !
 
Tình yêu ai biết được vì sao
Nó chiếm hồn ta tự thuở nào
Làm sao ta biết ai mà biết
Để ta nằm mộng với chiêm bao !
 
Tình là giọt nắng giữa trời xanh
Để gió gom mây giấc mộng lành
Ta đã say rồi như điếu đổ
Khi tình yêu đến giữa đêm thanh !
 
Tình yêu là giấc mộng mơ hoa
Trong nắng hoàng hôn nhuộm ánh tà
Rồi đấy hai ta hòa nhập lại
Nghe hồn rên xiết giữa muôn hoa...!

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

MỘT THỜI ĐẸP QUÁ TUỔI NGÂY THƠ

Ngày xưa tôi thích ăn cua
Bởi cua với ốc trời mưa ngập tràn
Với cùng bè bạn chơi hoang
Lắm khi xuống nước sắp hàng lội đua
Một thời thơ ấu tuổi thơ
Làm sao quên được tuổi mơ thuở nào !
Một thời bé bỏng qua mau
Nhớ thương cha mẹ ôm sầu lẻ loi
Tuổi thiên thần ấy ai ơi
Giờ không còn nữa ngậm ngùi xót xa
Những ngày thơ mộng đã qua
Bên cha bên mẹ tình ta ấm nồng
Buồn ơi buồn lắm mênh mông
Nhớ thương cha mẹ nghe lòng quặn đau
Thời gian thấp thoáng qua mau
Tiếc thương ơi hởi ôm sầu ngàn năm
Sanh ra trong cõi trần gian
Không cha không mẹ như đàn đứt dây
Đàn đứt dây còn dây ta nối
Cha mẹ chết rồi ta kiếm đâu ra !
Ta buồn ta khóc ta la
Cha ơi Mẹ hởi giờ xa ngàn trùng
Đêm nay ngồi ngắm mưa phùn
Nhớ thương cha mẹ lạnh lùng gió bay..
Một thời hạnh phúc trần ai
Chỉ vui một thuở cho đầy lệ rơi !
Đời là tiếng khóc tiếng cười
Chỉ là hạnh phúc một thời cũng qua..!
Tình là lụy ngọc xót xa
Yêu nhau một thuở cũng xa biệt ngàn
Tình yêu là tiếng thở than
Lệ rơi bốn biển ngập tràn năm châu !

Lời Phật nói : "Nước mắt của loài người tràn ngập cả năm châu
bốn biển"
 Một chiều đông 2002 mưa phùn lá rơi !

AI MUA YÊU TÔI BÁN YÊU CHO (TK2)

CUNG TRẦM VŨ LANG  HỌA THƠ HÀN MẠC TỬ

Ai mua yêu tôi bán yêu cho
Tôi nằm yên trên cành liễu đợi chờ
Ai mua trăng không bán tôi cho
Chỉ bán tình yêu để hẹn hò !

Ai mua tôi không bán tôi cho
Cho cả đời tôi để hẹn hò
Ai mua tôi không bán tôi cho
Mua bán làm chi chỉ dại khờ !

Tình tôi là đấy tôi không bán
Bán rẽ người ơi giá cũng bèo
Tôi không ngu dại gì đem bán
Tình yêu mua bán giống như heo !

Tình yêu đem bán chợ trời sao
Bán rẻ trời ơi rất uổng nào
Thôi nhé người ơi ta chớ bán
Bởi là của quý chớ nên rao !

Mình vàng vóc ngọc trời cho đó
 Hãy để ban cho một tấm chồng
Bởi kiếp trước tu giờ mới đẹp
Đừng đem nhan sắc vẽ rêu rong !

Trời ơi thế giới sắp điên rồi
Nên vẽ cùng mình một kiểu chơi
Thế giới giờ đây khùng quá mức
Thương làm chuyện quái ở trong đời !

Ai mua thơ không bán tôi cho
Bán rẻ làm chi chỉ dại khờ
Tôi viết cho người vui bớt khổ
Để khi buồn quá đọc rồi mơ.....

Ai muốn yêu thì hãy cứ yêu
Còn tôi chợ ế lúc mưa chiều
Tình tôi giờ nhé thiu như bún 
Bún ế yêu hoài chẳng được yêu !

Tôi đã yêu trong một cuộc đời
Tình ai ơi hởi bạc hơn vôi
Giờ tôi đã quyết không yêu nữa
Chỉ viết thơ yêu để tặng đời !

Tôi đã yêu Trời ! tôi đã đau 
Nên tôi buồn lắm đến xanh xao
Tình là nước mắt trong tim đó
Người ta bội bạc quá cùng nhau !

Tôi thề tôi nhé chẳng yêu ai
Bởi trái tim tình tôi đã chai
Thôi hết còn chi niềm hạnh phúc
Một thời nồng ấm cũng phôi phai !

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

NÀNG VỀ CÂY LÁ XÔN XAO

Nàng về cây lá xôn xao
Nhớ thương tình cũ nôn nao giọt buồn
Trời như lệ đổ mưa tuôn
Bởi yêu nên nhớ bởi thương nên sầu !
Tình yêu nào cũng khổ đau
Tình yêu nào cũng xanh xao nỗi tình
Eo ơi là chữ ái tình
Chữ si chữ đắm cho mình nhớ nhung
Tình xa giờ phải lạnh lùng
Như mây với gió ngàn trùng biển khơi
Mới yêu hạnh phúc tuyệt vời
Rồi thời gian cũng pha phôi héo tàn
Tình sum hợp tình ly tan
Như hoa sớm nở tối tàn mà thôi !
Em đường em ,tôi đường tôi
Từ đây hai nẻo đường đời cách xa
Như trăng sáng tỏ trăng tà
Đau thương nhiều lắm tình là dây oan
Tình yêu trong cõi trần gian
Họp tan tan hợp phũ phàng biết bao !
Chỉ là một giấc chiêm bao
Chỉ là một giấc mộng sầu ngàn năm ! (Viết lúc 32 tuổi)

(Cho Nguyệt Mai người tình trãi qua 
4 năm trước khi kết hôn rồi chia tay)

EM VỀ XANH MẮT EM MƠ

Em về xanh mắt em mơ
Tóc mây lỏa xỏa lơ thơ giọt tình
Em về môi má xinh xinh
Cho anh ngồi ngắm si tình trên môi
Anh yêu rồi đó em ơi
Si trên ánh mắt nụ cười duyên duyên
Si em si mái tóc huyền
Tóc đen óng mượt xuống miền yêu thương
Long lanh ánh mắt lạ thường
Tóc bay gió thổi ngàn phương hải hồ
Xa rồi tình ái San Hô
Sóng xô biển động thẫn thờ gió bay
Để tình em đó theo mây
Như chim ngàn cánh lá bay ngàn trùng
Gió mưa giờ đã bềnh bồng
Trời thu lạnh giá cho lòng nhớ em
Nhớ em anh nhớ trái tim
Trái tim tình ái êm đềm biết bao
Tình em giờ đã bay cao
Như mây gió thổi ào ào lá rơi
Mất em mất cả cuộc đời
Mất em như mất bầu trời ban mai
Tóc xưa tình thổi gió bay
Nhớ em anh khóc biết ngày nào nguôi
Em giờ ở một phương trời
Cho anh thương nhớ muôn đời ngàn năm
Chiều nay nghe gió thì thầm
"Yêu chi cho khổ để nằm tương tư ?" 

(Viết lúc 19 tuổi, đây là tác phẩm rất ưng ý của đời mình)

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

HẠNH PHÚC TỘT CÙNG TÊN CÕI TRỜI CỰC LẠC

HẠNH PHÚC TỘT CÙNG TRÊN CÕI TRỜI CỰC LẠC (TẶNG KIM THAI)


Em đứng bên đời trông rất oai
Sao em mập quá hở Kim Thai
Ăn gì mà mập tù lu thế ?
Cho anh ăn với nhé cùng ai !


Ở đời chỉ có cái ăn
Mà lo mà chạy lăng xăng tối ngày
Thôi ta về cõi Bồng Lai
Rất là hạnh phúc Phật Đài trên cao
Ai ai thì cũng rất giàu
Muốn chi có nấy thanh tao tuyệt vời
Cõi trời Cực Lạc ai ơi
Vô cùng hạnh phúc bên đời Tây Phương
Ngàn năm nơi cõi Phật Đường
Luân hồi sanh tử tai ương không còn ! (5 phút xktt)


NAM MÔ A DI ĐÀ PHÂT
NAM MÔ QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT

Cung Trầm Vũ Lang Bảo Lộc Maurice cầu nguyện cho tất cả muôn loài
biêt khôn ngoan quay đầu là bờ , sám hối ăn năn tội lỗi hàng đêm và
cầu xin ân trên xá tội để Đức A Di Đà tiếp dẫn về cỏi Tây Phương
của Ngài đời đời hạnh phúc an vui không còn luân hồi sanh tử
(viết theo lời Phật dạy )
Chấp tay vái : (Niệm Phật 3 lần rồi cung kính vái :

Nay con thành tâm cầu nguyện Các chư Phật Thánh Tiên mười phương
ba ngàn thế giới từ bi hi hĩ xã tội lỗi cho con và tất cả muôn loài từ muôn kiếp
xưa cho đến bây giờ  Con nguyện sau khi hết kiếp tất cả chúng sanh và con đều
được về cõi Phật để sau cùng đạt thành đạo quả .


CTVL CHÚC CHO KIỀU OANH :


Cám ơn người đẹp của lòng tôi 
Trăm năm hết kiếp sẽ về trời 
Là cõi Tây Phương miền Cực Lạc 
Ngàn năm hạnh phúc mãi muôn đời !


Nam Mô A Di Đà Phật con cúi xin Ngài
chứng mình cho tấm lòng của con
là hằng đêm (sáng tối) Con luôn cầu nguyện
cho tất cả chúng sanh loài người hay loài vật
đều có duyên lành vơi Phật và để sau cùng tất cả
đều được về cõi Phật !
Con cầu nguyện cho tất cả đều được thành Phật
trước khi con thành Phật.
Nguyện đem công đức nầy hướng về cho tất cả
chúng sanh đều trọn thành Phật Đạo !
Con cúi xin các Đấng Bề Trên chứng minh cho lời
cầu nguyện của con được thành tựu viên mãn tốt đẹp !


TRĂM NĂM HAY NGÀN NĂM


Trăm năm hay mãi ngàn năm
Ta nằm ta ngủ âm thầm suy tư
Trăm năm đời quá ngẩn ngơ
Mẹ ru ta ngủ thẫn thờ vì ta
Thuở ta vừa mới sanh ra
Đã mang tiếng khóc oa oa chào đời!
Trăm năm trong một kiếp người
Mẹ ru ta ngũ không lời thở than
Mẹ ơi lời ngọc tiếng vàng
Mẹ ru như thể cung đàn ngân nga
Lời yêu ôi quá ngọc ngà
Còn vang vang đọng lòng ta thuở nào
Tình nào ôi quá thanh tao
Là tình của Mẹ hát rao một thời
Trăm năm tình ngắn Mẹ ơi
Mẹ đâu còn nữa trong đời cùng con!
Tóc mây một mái hao mòn
Lời yêu đã cạn, tình còn thiên thu...
Trăm năm tình, một cơn mơ
Mẹ ra đi mãi con chờ trăm năm!
Trăm năm hay mãi ngàn năm
Để con mất Mẹ âm thầm khóc la
Trăm năm trong kiếp người ta
Cô đơn trong cõi chan hòa lệ rơi...
Mẹ hy sinh cả cuộc đời
Mẹ là ánh sáng một trời thương yêu
Đau thương giờ biết bao nhiêu
Nhớ thương Mẹ lắm những chiều bơ vơ
Mẹ ơi thương Mẹ thẫn thờ
Nữa đêm con ngủ nằm mơ thấy Người
Trăm năm trọn một cuộc đời
Ôm chăn nhớ Mẹ chơi vơi nỗi buồn
Lệ tình đẫm gối tuôn tuôn
Khóc thương Cha Mẹ đoạn trường xiết bao!
Đời là một giấc chiêm bao
Hẹn ngày tái ngộ cõi nào Tây Phương.......
(Con kính dâng lên Cha là Ông Phan văn Cung và Mẹ là Bà Nguyễn Thị Tánh)
Like

TÔI CHỈ LÀ TÔI CÓ THẾ THÔI (Khuyên mọi người tu để về cùng với Phật)



Tôi chỉ là tôi có thế thôi
Chỉ làm thi sĩ để cho vui
Để quên quên hết đời đau khổ
Để sống và vui với cuộc đời !

Tôi mãi buồn đau chuyện thế nhân
Trăm năm lệ đổ mãi tuôn tràn
Đời người mấy chốc ai nào biết
Giàu sang cho mấy cũng tiêu tan !

Buồn ơi buồn lắm một mình tôi
Đang khóc bỗng dưng lại muốn cười
Là bởi đời đau và khổ hải
Ai thì cũng khổ cũng như tôi !

Tôi yêu tất cả cõi trần gian
Như lá thu bay ở ngút ngàn
Lá ở trên cành rồi lá chết
Chỉ là một thuở ở trần gian !

Tôi ví đời người như chiếc lá
Một thời xuân sắc cũng phai tàn
Trăm năm ta trở về cát bụi
Đau lắm lòng ta lệ ứa tràn !

Ai cũng một thời lúc trẻ trung
Trăm năm buồn lắm lúc sau cùng
Ta là chiếc lá phai vàng úa (ta: là tất cả mọi người)
Ta sẽ về đâu cõi mịt mùng ! ???......

Dù cho hoa hậu hay người đẹp
Sắc nước hương trời cũng phải phai
Lá nào phai trước là đi trước
Trăm năm là đấy cõi trần ai ! (đoạn nầy phá luật)

Dù cho tổng thống hay vua chúa
Ai ai rồi nhé cũng như ai
Tất cả nằm trong lòng đất lạnh
Khóc la inh ỏi một quan tài..!!!

Ai ai cũng có một thời thôi
Rồi cũng xong đi một kiếp người
Ai sống một thời rồi cũng chết
Đó là định luật của Ông Trời !

Dù cho danh vọng với giàu sang
Tột đỉnh ngôi cao cũng phải tàn
Vì bởi làm người ai cũng chết
Đau lòng ta lắm cuộc trần gian !

Dù cho sắc nước với hương trời
Giáng thế trần gian với cuộc đời
Như ánh đèn màu rồi chợp tắt
Sau cùng tất cả cũng tiêu thôi !

Ta khóc thương đời lệ xót xa
Trăm năm rồi hết cũng bay qua
Tất cả vùi sâu vào cát bụi
Biết ai là Phật biết ai ma ???

Trăm năm trong một kiếp phù du
Ác đức là ta phải ở tù (vào địa ngục)
Chi bằng niệm Phật cầu ơn phước
Bồng Lai Phật Cảnh quyết lo tu !

Đời đau đau lắm viết thơ đau
Ngọn bút từ bi máu lệ trào
Ta viết thơ tình cho nổi tiếng
Khuyên người tu Phật để thanh tao ! 

(ý CTVL khuyên mọi người tu để về cõi thanh tao của Đức A Di Đà)



CHÀO THUA


Tôi giờ thôi nhé chào thua
Bởi vì tôi đó như cua gẩy càng
Tình yêu giờ đã dở dang
Sóng to gió lớn phủ phàng lá bay
Tình xưa không cánh mà bay
Biền đi đâu mất không ngày gặp nhau
Đời ta là một khối sầu
Tình ơi là một nỗi đau ngàn đời
Tình buồn như lá me rơi
Me ơi me hởi tình đời quá chua
Nên tôi giờ giống con cua
Cua tôi đau lắm vì chua tiếng đời
Viết thơ vui để người cười
Vậy mà có kẻ ghét tôi chửi hoài (họ ganh tỵ bên các blog)
Chửi hoài tôi lại sống dai
Ngàn năm tôi viết thơ hài chọc quê
Thơ tôi tôi viết đừng chê
Vậy mà càng đọc càng mê tới già
Tôi còn sống mãi nghe ta
Cám ơn ai đó ghét mà xỏ xiêng
Tôi khùng tôi viết thơ điên
Điên vì đời đó vô duyên quá trời
NHỮNG NGƯỜI THẤP TRÍ AI ƠI
THƯỜNG HAY GANH TỴ NHỮNG NGƯỜI HƠN TA !
NAM MÔ ĐÀ PHẬT DI A
ĐỘ CHO TẤT CẢ DI ĐÀ TÂY PHƯƠNG
NAM MÔ CHƯ PHẬT MƯỜI PHƯƠNG
ĐỘ CHO TẤT CẢ PHẬT ĐƯỜNG MAI SAU
Rán tu thì sẽ được vào
Tây Phương Cực Lạc đời sau thanh nhàn
Ngàn năm năm nơi cõi Phật Đàng
An vui hạnh phúc muôn ngàn năm sau
A Di Đà Phật lào lào
Long Hoa đại hội sẽ chầu Thánh Tiên
Thương đời tôi nói huyên thuyên
Mong cho tất cả về miền Tây Phương
Trện cao ơi cõi Phật đường
Luân hồi sanh tử không còn ai ơi
Đau thương vì bởi cuộc đời
Trăm năm ngắn lắm kiếp người lầm than !
Chiều nay ngồi ngắm mây ngàn
Ước mơ về cõi Phật Đàng mai sau.....(20 phút)

Sài Gòn 21/6/2014

NGÀN NĂM MÂY BAY


Mây cao mây cao
Mây còn bay mãi như muôn vì sao
Mây bay mây bay
Mây còn bay mãi không thương vì ai
Không nhớ không thương
Mây còn bay mãi bay muôn ngàn phương
Mây còn bay mãi
Không vấn không vương
Như khói như sương
Mây còn bay mãi bay muôn ngàn năm
Ta nhơ thương mây
Ngồi đó lặng thầm
Thôi tiếc chi ai
Tình đã phai rồi
Mây ơi mây ơi
Mây còn bay mãi ra muôn ngàn khơi
Bay quanh khắp nơi
Sao mây không nói 
Sao mây không cười
Đau thương nhiều quá trong đời
Ta đã sanh ra
Trong một kiếp con người
Đau thương rã rời
Nên thả thơ đi tràn ngập trong đời
Như mưa lang thang
Cuối đất cùng trời
Đau thương phủ lấp kiếp người
Nổi trôi
Như gió như mưa
Như khói như sương
Trong kiếp vô thường
Ôi kiếp nhân sinh
Là kiếp đoạn trường
Ta khóc cho ta
Ta khóc cho người
Cùng sống chung trong một cuộc đời
Đau đớn người ơi !
Xót xa đời ơi...!..!..!.



MẮT EM XANH NHƯ MÀU XANH CỦA LÁ


Mắt em xanh như màu xanh của lá
Môi em cười như hoa nở trên cành
Đôi mắt huyền như tia chớp long lanh
Anh chợt thấy bóng hình anh trong đó
Em sẽ mãi là mùa xuân muôn thuở
Mai mùa xuân trên má của em yêu
Tóc mây bay lất phất dáng yêu kiều
Ôi nhan sắc mỹ miều em tuyệt thế
Em là đấy một thiên thần diểm lệ
Làm đắm say choáng ngợp cả lòng anh
Anh yêu rồi đôi mắt ấy long lanh
Vì cứ mãi nhìn anh như đốt cháy
Trong mắt anh em Nữ Thần Tình Ái
Để lòng anh mãi cháy ở bên ai
Để muôn đời ta ân ái ngất ngây
Rồi chấp cánh tung bay trời vạn đại...
Ôi tình yêu sẽ muôn đời mãi mãi
Em là hoa xuân nở giữa rừng hoa
Còn tiếc gì em hởi dáng kiêu xa
Mà xa cách để ta sầu vạn thuở
Trái tim ta sẽ sẵn sàng rộng mở
Để chôn em trong đó vạn nghìn năm
Đến bên nhau lời ân ái thĩ thầm
Rồi chất ngất môi kề môi say đắm...
Yêu đi em cơn mưa tình rất đậm
Ta đã chờ muôn kiếp vạn nghìn năm
Để đêm đêm ta đốt ngọn lửa tình
Cho bốc cháy muôn ngàn đời vạn kiếp.....!
(Bài thơ này mình làm lúc 20 tuổi)



TA XA RỒI MUÔN THUỞ


Ta xa rồi muôn thuở
Thời thơ ấu vàng son
Tuổi tình yêu bé con
Giờ tiêu tan mất hết
Ta muốn gào lên
Ta muốn thét lên
Ôi thời gian ! Hởi thời gian !
Sao mi tàn ác 
Đã vô tình cướp mất tuổi thơ ta !
Trái tim ta như chiều tàn nắng hạ
Cho ta buồn ngồi đó vạn nghìn năm
Ta ngồi đây nghe mưa gió thì thầm
Như biển cả sóng xô triều biển động
Đời là thế lắm khi là ác mộng
Đã thét gào như biển sóng trần gian
Ta lang thang đi tìm cõi thiên đàng
Là ảo tưởng mơ màng trong cõi thế
Tình là thế đau thương và ngấn lệ
Mà người cho ta phải nhận đau thương
Tình yêu ơi theo với gió ngàn phương
Ta ở lại ôm sầu muôn thế kỷ
Tuổi thơ ơi đời vui như lủ khỉ
Giờ thân tàn ma dại có còn đâu
Trong đau thương muôn vạn thảm nghìn sầu
Ta chợt thấy trái tim mình hóa đá
Đời cho ta đau thương nhiều quá xá
Lình hồn ta thành lệ đá thiên thu
Trái tim ta như trời biển âm u
Ta gào thét giữa muôn trùng biển rộng
Đời là thế !
Chỉ là mơ với mộng
Đã điêu tàn sau một kiếp rong rêu
Ta chợt biến thành
Một khối đá vô tri
Ta chợt thấy lòng
Như sỏi đá rêu phong.......!


TA CHỈ CÒN ĐÂY MỘT TRÁI TIM


Ta vẫn còn đây những buổi chiều
Như cơn gió thoảng lạnh đìu hiu
Như mùa thu giá cùng sương khói
Trong trái tim ta lạnh rất nhiều...!
Ta chỉ còn đây một trái tim
Cô đơn lặng lẽ sống im lìm
Hồn ta là cõi trời vô tận
Gom gió mây về trong trái tim !
Ta chỉ còn đây nổi đớn đau
Một khối băng tan một khối sầu
Một trái tim tình nhiều lổ thủng
Cho ta đau đớn tận ngàn sau..!
Ta chỉ còn đây có một mình
Trái tim tình ái cháy lung linh
Cháy thành thơ đó tuôn như suối
Trong cả hồn ta trong trái tim...
Ta còn đây mãi trái tim sâu
Một trái tim đau một trái sầu
Một trái tim buồn muôn vạn thuở
Như mùa thu úa lá xanh xao  !
Ta đã yêu và ta đã đau
Trời ơi đau khổ biết là bao
Ta ôm thế giới thành căm lặng
Trong cả hồn thơ vạn khối sầu !
Ta đã đau vì ta đã yêu
Đã mơ và mộng biết bao chiều
Mà tình nay đã tan thành khói
Đau thương nhiều quá bởi vì yêu !


MÙA XUÂN ƠI


 Mùa xuân ơi!
Như cánh hoa hồng
Còn mãi trên làn môi
Cho ta xuyến xao bồi hồi
Ta muốn hôn em người yêu dấu ơi !
Mùa xuân ơi !
Những vết son trên làn môi
Làm đắm say lòng người
Những khi em cười
Nghiêng thành đổ nước
Trên làn da trắng nuốt
Nàng là ai ?
Có phải chăng
Nàng là tiên nữ giáng trần
Cho mình mong nhớ mênh mang
Nàng tiên nữ ơi !
Ta muốn hôn em ngàn nụ hôn nồng
Để xoa dịu trái tim của ta
Trái tim giá băng mùa đông
Ôi hởi người yêu dấu ơi
Ta đã mơ em nằm ngũ bên đời
Ta muốn yêu em
Và nhìn thấy em cười
Trong vườn xuân thắm tươi
Ôi đôi môi em màu đỏ thắm
Ta muốn hôn em
Trên làn môi rất đậm
Để nghe trái tim
Đang nằm ngũ êm đềm
Bổng nhiên thức giấc
Ôi tình yêu là hương thơm bánh mật
Mà em và chính trái tim em
Làm cho ta ngây ngất bởi vì yêu
Ta muốn bên em
Trong những buổi chiều
Hoàng hôn nắng tắt
Để mơ màng bên tiên nữ ta yêu...
Tình của ta
Như thể gió mây chiều
Ta yêu em
Vì em quá mỹ miều
Nên ta đó tôn em
Là Nữ thần Tình Ái
Để muôn đời ta mãi mãi còn yêu....
Vết son kia tô điểm một bờ môi
Ta chợt đến ôm người hôn mãi mãi.....

Rồi ta để hồn bay trời vạn đại

Ta yêu em cuộc tình ái lâm ly

Còn tiếc gì em hởi cõi lòng si

Cho tất cả không có gì hối tiếc

Cõi trần gian cõi tình yêu quyết liệt

Ai dại gì từ chối chẳng yêu ai

Bởi thế gian là cõi đắm tình say

Nên muôn kiếp loài người yêu mãi mãi !


CƠN SÓNG BIỂN



Buồn bâng khuâng trong lòng em có biển
sóng vô tình phủ lấp trái tim em
bởi yêu ai bằng tất cả trái tim
giờ tim chết tình yêu trong sóng biển

tình là đấy chỉ một thời xuất hiện
chỉ một thời ôm ấp ở bên nhau
để hôm nay cho đến tận ngàn sau
tình mãi chết trên cao trời vạn hận

yêu là thế cả một trời lận đận
yêu là buồn muôn thuở vạn nghìn năm
lúc mới yêu tình đẹp tợ trăng rằm
rồi sau đó ta âm thầm khổ sở

tình yêu ơi ! mi chỉ là một thuở
ta điên cuồng say đắm lúc yêu nhau
yêu bây giờ cho mãi tận ngàn sau
rồi xa cách ta ôm sầu gối chiếc

yêu là thế tình yêu ôi quyết liệt
rồi xa nhau tình để lệ tuôn tràn
tháng năm dài ta tàn cỗi dung nhan
ta ngồi ngắm trăng tàn và ứa lệ

ôi đớn đau tình yêu trong cõi thế
tợ ba đào như thể sóng trùng dương
để đem đi người mình nhớ mình thương
để ta khóc một mình trong giá lạnh

tình hạnh phúc một thời rồi bất hạnh
tình bay xa như trời biển mông lung
ôi đại dương sóng vổ mãi mịt mùng
cho ta chết theo cùng cơn sóng biển

TÌNH ĐỜI ĐIÊN ĐẢO

TÌNH ĐỜI ĐIÊN ĐẢO (thơ chọc cười)


Đàn ông có tật mê yêu
Đàn bà có thất làm kiêu đó mà
Những ai nhan sắc mặn mà
Chim sa cá lặn thường là kênh kang
Kiêu căng vì có hầm vàng
Bán cho tỷ phú hột xoàng đô la
Các ông mê cái ngọc ngà
Để hôn đắm đuối trên da bưởi tình !
Trời ơi quá đẹp quá xinh
Thơm như múi mít cho mình lâm ly
Bưởi vàng ai chẳng mê si
Bưởi tình ai chẳng mê ly tuyệt vời !
Coi chừng mê bưởi của người
Tiêu tan sự nghiệp cả đời vì mê !
Ngực căng thẳng nhọn tràn trề
Dù cho lên cụ cũng dê râu xồm
Mấy ông há hốc miệng dòm
Tay thì chóng gậy lòm còm cũng mê
Đàn ông đến chết cũng mê
Mê ai bưởi bự tràn trề nhựa yêu
Trời sanh ai cái mỹ miều
Giết người nhờ cái yêu kiều trời ban !
Ai mà có được hầm vàng
Thì trong phút chốc giàu sang mấy hồi !
Thế gian kẻ khóc người cười
Cười ra nước mắt bởi đời lâm ly
Chữ tình cộng với chữ si
Chữ tiền nghiệp chướng việc gì cũng ham
Mê tiền mê bạc và tham
Ham mê danh vọng và ham dục tình
Bởi vì cái đó xinh xinh
Cho nên ai cũng chết xình vì yêu !
Ít yêu thì ít khổ nhiều
Còn mà yêu quá thì tiêu cuộc đời
Thế gian ôi thật thức cười
Cười ra nước mắt vì đời xót xa !
Cũng vì trái bưởi mặn mà
Ai ai cũng đắm cũng là mê say
Chữ tình là chữ ngất ngây
Biết bao kẻ chết vì đầy lòng tham
Tham tiền tham dục và tham
Ham mê hai trái bưởi vàng mê ly
Sướng vui cùng với sầu bi
Thế gian lắm chuyện ly kỳ đời nay
Chữ tình ai cũng mê say
Rồi ai cũng chết dài dài vì yêu....!


(Đây là tác phẩm tâm lý xã hội vĩ đại trong thời đại Hoàng Kim hiện nay)



RU GIẤC MƠ TÌNH


RU GIẤC MƠ TÌNH


Ta đã yêu rồi xuân nữ ơi

Vườn xuân phới phới tóc mây trời

Gió tung tóc rối và tung áo

Lồ lộ vườn yêu để giết người...!
Cung trầm Vũ Lang họa
Trời ơi ai thấy cũng mê ngay
Hai quả đào tiên quá đẹp này
Của quý trời cho ngon quá cở
Anh hùng hào kiệt đắm mê say !
Làm trai ai thấy người khoe của
Ai chắc không mê ngực ưỡng đầy?
Ai chết vì yêu tôi cũng chết
Chết vì tình ấy chết trên ai !

ĐIỆU BUỒN MUÔN THUỞ


Điệu nhạc sầu nghe lung linh huyền bí
Cho ta buồn muôn kiếp vạn nghìn năm
Để thơ ta bay bổng đến cung hằng
Rồi quấn quít cùng mây theo với gió
Thơ là đấy nỗi buồn muôn vạn thuở
Thơ là trăng là phím ngọc tay ngà
Thơ là tình muôn kiếp mãi kiêu xa
Thơ là lệ sầu tuôn như suối đổ !
Tình chỉ đẹp thời vàng son một thuở
Của giai nhân hương sắc tợ tiên nga
Của ai kia trăng mười tám ngọc ngà
Hoa mới nở trong vườn hoa rực rỡ
Ai ru giấc mơ tình còn bỏ dở
Đẹp mê hồn sao ai nỡ không yêu
Ai mê trăng và yêu dáng mỹ miều
Ai đã chết vì yêu trên dáng ngọc
Tình yêu ấy không cần ai mời mọc
Yêu là yêu vì bởi trái tim say
Yêu là vì vườn hoa thắm của ai
Đang nở rộ trang đài và diễm lệ
Nàng là đấy thiên thần trong cõi thế
Là tượng đài tình ái chốn nhân gian
Trong mê cung gió thoảng với trăng vàng
Trăng ngà ngọc trăng ân tình muôn thuở
Chiều hôm nay nghe lòng sầu nhung nhớ
Chỉ vì yêu mà ngỡ đã chưa yêu
Tình như là bao ngọn gió hiu hiu
Rất lãng mạn mỗi chiều khi em đến...
Yêu là hai trái tim tình lưu luyến
Là linh hồn ai đó nhập cùng nhau
Cả không gian cùng thân xác một màu
Là tất cả hòa tan vì ân ái..!



RU GIẤC MƠ TÌNH


Ai ru giấc mơ tình còn bỏ lở

Ai ru hồn than thở mộng kiều hoa

Ai yêu trăng nằm ngũ dưới trăng tà

Ai kết lá cho hoa tình bất tử!



Ai không yêu để tình yêu dang dở

Tay không đàn muôn thuở phải cô đơn

Ai không ghen người yêu dấu dỗi hờn

Ai tự giết đời mình trong cô độc !



Tình yêu đó không cần ai mời mộc

Yêu là yêu không cần nói yêu ai

Cả tâm hồn cùng thân xác đắm say

Là ngây ngất bên ai người yêu dấu



Em là đấy một loài hoa Bắc Đẩu

Linh hồn ta quấn lấy chặt em yêu

Để ta hôn người ngọc khắp muôn chiều

Không cần nói là yêu em đâu nhé !



Con tim đó nó có nhiều lý lẻ

Chữ tình yêu mát mẻ cả hồn ta

Ta đam mê một nhan sắc mặn mà

Vì em đó là loài hoa biết nói



Cõi thiên đường hai ta chung một cõi

Để cho ta say đắm mãi bên người

Tình yêu ôi đã cao tận đến trời

Người nhân thế không một ai vói tới



Yêu là đấy đôi trái tim hồ hởi

Để hai ta hòa nhập lại cùng nhau

Yêu là yêu cho gấp với cho mau

Kẻo thế giới sẽ có ngày tận diệt



Tỉnh yêu đó ta nâng niu quyết liệt

Ôm cung trăng vàng ngọc để ta bay

Môi kề môi cho đắm đuối mê say

Ta chết cóng trong tay ai ngà ngọc



Chữ tình yêu thơm tho và ngọt mật

Mật tình yêu chết điếng bởi vì yêu

Tay trong tay ngây ngất mãi muôn chiều

Ta mê đắm vườn hoa thơm rạng rỡ



Tình chỉ đẹp thời vàng son một thuở

Yêu cho mau thời khắc chẳng đợi ai

Ôi cõi tình người nhân thế đắm say

Là được chết trên mình vàng vóc ngọc



Vườn hoa yêu trần gian là gấm vóc

Những ngọc ngà là báu vật trời cho

Hoa tình yêu hương bát ngát thơm tho

Nên ta đó tôn em Thần Vệ Nữ !



Ai ru giấc mơ tình còn bở ngở

Ai ru hồn than thở Mộng Kiều Hoa !

Ai yêu trăng nằm đợi ánh trăng tà

Rồi hai đứa sa lưới tình ân ái!



Cõi trần gian là thiên đường tại thế

Ước mong đời đừng để lệ sầu thương!

Hãy yêu đi say đắm cả đêm trường

Và mãi mãi tôn em làm Thần Tượng !



Sài Gòn ngày 20/3/2014



Đây là bài thơ tình mà Baolocmaurice Cung Trầm Vũ Lang ưng ý nhất trong số 27.000 bài thơ mà mình đã sáng tác cách đây 5 năm cho đến
bây giờ mà hiện nay trên các trang Web khoảng 12.000 bài và số còn lại
trong tập nháp hơn 15.000 bài . Mình đã bắt đầu làm vài bài thơ từ lúc
10 tuổi và đến năm 17 tuổi mới chính thức làm thơ cho đến nay.

Bàì thơ trên mình làm trong 30 phút ngày hôm nay và mong nó sẽ đem lại một niềm vui tuyệt vời nhất cho những ai đã từng yêu, đang yêu
và sẽ yêu trong cuộc đời này mà có lẻ ai ai cũng muốn sống để được yêu
và muốn yêu để được sống một cách hạnh phúc và có ý nghĩa trong cuộc đời
này bởi vì:

" Sống mà không có tình yêu được coi như là ta đã sống trong cõi chết "

Thân ái kính gỏi đến mọi người ở khắp mọi nơi trên thế giới bức thông điệp tình yêu này mà CTVL có ý nhắc nhở mọi người phải yêu cho
gấp yêu cho mau bởi vì người Pháp nói :

"Le temps passe vite comme un rêve et ne pas retourner dans la vie"

CTVL dịch sang tiếng Anh :

"The time went by quickly as a dream  and never to return in this life"

"Thời gian trôi qua mau lẹ như một giấc mộng và không bao giờ trở lại trong đời người "

"Love 's like friendship, It"s a lovely flower and I always hope and long that none can stamp on it brutally "

Tình yêu thì cũng như là tình bạn, Nó là một cánh hoa và tôi luôn hy vọng và mong mỏi rằng không ai có thể chà đạp lên nó một cách
nhẫn tâm "

Tác giả câu này của Cung Trầm Vũ Lang




TÔI CHỈ LÀ TÔI CÂY BÚT THÔI


Tôi chỉ là tôi cây bút thôi
Chỉ là thi sĩ viết cho vui
Tôi yêu mà chẳng yêu ai cả
Yêu khắp nhân gian cả giống nòi !

Tôi chỉ là tôi cây bút thôi
Ngồi buồn tôi thích viết thơ chơi
Viết thơ là để lòng khuây khỏa
Tôi sống cho vui với cuộc đời !

Tôi chỉ là tôi cây bút thôi
Viết cho đời đó xúm nhau cười
Tôi yêu đời lắm yêu người lắm
Yêu cả mây trời gió thoảng trôi !

Tôi chỉ là tôi cây bút thôi
Yêu đời nên cố viết cho vui
Thơ tôi khỉ khọt xin tha thứ
Tôi viết cho ai cũng phải cười !

Tôi là gốc khỉ với đười ươi
Tôi viết cho ai cũng phải cười
Bởi tôi tiền kiếp tôi là khỉ
Thích giởn cho vui với cuộc đời !

Tôi chỉ là tôi gốc khỉ cười
Nhăn răng khỉ khọt đó là tôi
Tình tôi rộng lắm vô bờ bến
Tôi đã yêu ai khắp mọi người !

Tôi chỉ là tôi thích nhăn răng
Đêm đêm mộng mỵ dưới cung Hằng
Hồn tôi lạc bến Đào Nguyên ấy (Bến Thiên Thai)
Trong cõi yêu thương dẫu muộn màng !

Tôi chỉ là tôi gốc khỉ thôi
Thích đùa thích giỡn để cho vui
Tôi là biển cả trời xanh thắm
Là gió trên cao khắp cả trời !

Tôi chỉ là tôi cây bút yêu
Tình tôi rộng lớn biết bao nhiêu
Tim tôi một trái tim tình ái
Yêu nước yêu non quá mỹ miều !

Tôi chỉ là tôi với khát khao
Cho tôi bay đến tận ngàn sao
Để quên tiền kiếp tôi là khỉ
Ngọn bút tình tôi mãi mãi trào..........



SỐNG ĐỂ YÊU NHAU TRONG CUỘC ĐỜI (NHỮNG TÌNH KHÚC KHÔNG THỂ NÀO QUÊN)



TÌNH LÀ NHỰA SỐNG

Tình là nhựa sống
trong đời sống
để sống trong đời
sống phải yêu...
tình làm
ta hết cô liêu
để mơ
để mộng
để nhiều tương tư...
Tình yêu
là một vườn thơ
tình yêu
là một trời mơ
diễm tình...
để yêu ai đó
yêu mình
để ta mộng mỵ
với tình ta yêu...
tình là nhựa sống
cho người sống
để sống trong đời
sống phải yêu
đời là thế đấy
ta yêu..
yêu là thế thế
là yêu..
tình là ý nghĩa
rất nhiều ai ơi !
yêu là để sống trong đời
yêu là để sống với người ta yêu...
tình yêu như thể mây chiều
là cơn gió mát hiu hiu nồng nàn
để ta...
mơ mộng đến nàng
để hôn say đắm
môi nàng xinh xinh
để nghe tiếng nói ái tình
từ trong tim đó
cho mình ngất ngây
tình yêu
là cỏi hồn say
loài người muôn thuở
miệt mài bên nhau
để yêu say đắm vườn đào
của ai ai đó
xuân nào trổ hoa...
tình yêu trong kiếp người ta
ngàn năm
muôn thuở
vẫn là
đê mê....(15 phút )


ĐỂ YÊU VÀ SỐNG TRONG ĐỜI SỐNG

Để yêu để sống trong đời sống
sống không yêu
tàn mộng cỏi đời yêu..!
tình ơi !
ta đắm say nhiều
dù rằng
đau khổ rất nhiều
vì yêu
cho dù đau khổ bao nhiêu
lòng ta vẫn đắm
tình yêu
với nàng....
đêm đêm
mộng mỵ mơ màng
nhớ ai ta nhớ
đến nàng môi hôn...( 5 phút )

NGƠ NGẪN TÌNH SAY

NGƠ NGẨN TÌNH SAY
TA SAY CHO QUÊN BIẾT BAO ĐAU THƯƠNG
NHỮNG NỖI KHỔ ĐAU TRONG CUỘC ĐỜI NÀY
ĐỂ TA QUÊN HẾT TÌNH XƯA
GIỜ ĐÃ PHAI TÀN
NHƯ LÁ ME BAY
NHƯ LÁ THU BAY
VỀ PHÍA XA VỜI
ÔI NHỮNG NỖI ĐAU TUYỆT VỜI
ĐỂ THÀNH THƠ CA
CHO THẾ NHÂN
KHÓC THƯƠNG
CHO NHỮNG CUỘC TÌNH CỦA TA
NHƯ GIÓ MƯA SA
TRÙNG DƯƠNG NỖI SÓNG
NHƯ BÓNG MÂY CAO
KHUNG TRỜI GIÓ LỘNG
BỀNH BỒNG NHẤP NHÔ
TÌNH THEO DÒNG ĐỜI
NHƯ TRIỀU SÓNG XÔ
ĐẪY CHÚNG TA ĐI
VỀ ĐẾN KHUNG TRỜI BIỆT LY
TA CÒN NÓI NĂNG GÌ
CHỈ CÒN ĐAU ĐỚN SẦU BI
CHO NHỮNG CUỘC TÌNH ĐÃ QUA
GIỜ ĐÃ BAY XA
NHƯ CHIM TRỜI VỔ CÁNH
ĐỂ CHO TA
LÒNG NGHE XÓT ĐAU
TRONG TRÁI TIM LÀNH LẠNH
ÔI BIẾT BAO ĐAU THƯƠNG
CÒN ĐÓ MÃI BÊN LÒNG.....
CHO TA NHỚ
CHO TA THƯƠNG
NHỮNG CÁNH HOA HỒNG
PHẤT PHƠ TRONG GIÓ
EM GIỜ ĐÃ ĐÂU RỒI
CHO HỒN TA NHỚ MÊNH MÔNG...!
ÔI ! GIÂC MƠ XƯA
ÔI BẾN YÊU XƯA
ĐÃ CUỐN THEO DÒNG ĐỜI
NHƯ NƯỚC TRÙNG DƯƠNG
THUYỀN RỜI BIỂN CÀ
ÔI BÓNG NGƯỜI XƯA
GIỜ ĐÃ XA VỜI.......!


ĐỂ YÊU ĐỂ SỐNG TRONG ĐỜI SỐNG

Để yêu để sống trong đời sống
để sống trong đời sống để yêu
tình yêu ý nghĩa rất nhiều
nên người nhân thế tình yêu ngập lòng !
yêu vì chiếc áo màu hồng
tình yêu vì nụ hôn nồng trên môi
tình là tiếng nói tiếng cười
hai hòa làm một ngập trời yêu thương
tình là say đắm mùi hương
tình yêu là cõi thiên đường muôn hoa
tình yêu là một bài ca
tình là lời hát đậm đà ru êm
tình là giấc ngủ êm đềm
nghe tình bốc cháy trên tim ngọt ngào
tình yêu là nụ hoa đào
của ai êm ái hôm nào hôn mê
môi còn say đắm tràn trề
ta còn hôn mãi đê mê với tình
tình yêu là nụ hoa xinh
cho hồn say đắm cho mình ngất ngây..!
tình yêu làm cõi hồn say
cho ta chết điếng đêm nầy vì yêu
ta say vì một bóng kiều
bởi vì nhan sắc mỹ miều như hoa
nàng là cá lặn chim sa
ôi ta say đắm mặn mà dung nhan
bên em là cõi thiên đàng
hồn ta chìm đắm lang thang biển tình !
trời ơi hai chữ ái tình
tình là gì nhỉ cho mình ngất ngây
tình yêu là cỏi hồn say
bởi ta choáng ngợp hình hài giai nhân
xuân ơi chỉ đến một lần
rồi xuân đi mãi bâng khuâng nỗi sầu
rồi mùa thu đến ta đau
còn đâu nhan sắc thuở nào ta say !
đau thương giờ đã ngập đầy
đông ơi buồn lắm ta nầy xanh xao
nhìn vườn cây lá lao xao
lá xanh giờ đã úa màu trời ơi..!


  •  
TÔI ĐÃ YÊU NGƯỜI

tôi đã yêu rồi tôi đã yêu
đã khóc vì yêu khóc cũng nhiều
mà tôi đã chết muôn ngàn kiếp
đã sống vì yêu chết bởi yêu !

tôi đã yêu vì tôi thiết tha
tình còn vang động cõi lòng ta
ta say đắm đuối trên lồng ngực
trên đóa môi em đẹp nõn nà !

tình yêu nào có nghĩa gì đâu
mà động hồn ta vạn mối sầu
để nhớ để mơ và mộng tưởng
để buồn vơ vẫn viết thơ đau !

trời ơi tôi đã khóc vì yêu
để nhớ nhung ai vạn buổi chiều
tôi đã si tình nên chết cứng
thuyền tôi ôm mộng bến mơ yêu !

tình yêu nào biết đến từ đâu
để lại lòng tôi ngập mối sầu
đã nói rằng không nhưng mãi nhớ
tôi còn yêu mãi tận ngàn sau......

tôi đã yêu rồi biết nhớ thương
biết trong đau đớn biết u buồn
biết mơ tình mãi còn dang dở
trong cõi hôn mê rất lạ thường.


TA ĐÃ YÊU RỒI XUÂN NỮ ƠI ( ĐOẠN THƠ ĐƯỜNG KHÓ QUÊN)


Ta đã yêu rồi xuân nữ ơi
Vườn xuân phới phới tóc mây trời
Gió tung tóc rối và tung áo
Lồ lộ vườn yêu để giết người...!

 CỦA TRỜI BAN AI CÓ MÊ KHÔNG ?
Trời ơi ai thấy cũng mê ngay
Hai quả đào tiên quá đẹp này
Của quý trời cho ngon quá cở
Anh hùng hào kiệt đắm mê say !
Làm trai ai thấy người khoe của
Ai chắc không mê ngực ưỡng đầy?
Ai chết vì yêu tôi cũng chết
Chết vì tình ấy chết trên ai !


CÂY NÀO CÂY NẤY RẤT XINH



Cây nào cây nấy rất xinh
Giống như người đẹp cho mình mê ly
Đàn ông mê mệt vì si
Trơ trơ mắt ếch biết gì nữa đâu !
Chỉ mê đầu cánh hoa đào  (là gì nhỉ ai biết không?)
Vườn yêu nở rộ hôm nào ngát hương
Chiều nay đón gió ngàn phương
Gió yêu thổi đến thiên đường bên ai
Cho ta hồn đắm cơn say
Êm êm trên đóa hoa lài của em
Hoa tình yêu hoa trái tim
Ta nằm say ngủ êm đềm trên hoa
Để ta yêu cái mặn mà
Của nàng trinh nữ đậm đà sắc xuân
Eo ôi lồng ngực trắng ngần
Anh hùng quân tử chết trân vì tình !
Vườn đào ai đó quá xinh
Cho ta ngây ngất cho mình đê mê
Đàn ông đến chết cũng dê
Đàn bà đến chết cũng mê bạc tiền
Có tiền ta sẽ mua tiên
Để ta có cõi thần tiên bên nàng
Tình ơi quý tợ hột xoàng
Tình là ước vọng huy hoàng trần gian !
Tình yêu là cõi thiên đàng
Để cho ai đó mơ màng bên ai...!

(Đây là tác phẩm tâm lý xã hội )

TÔI LÀ GỐC KHỈ AI ƠI

TÔI LÀ GỐC KHỈ AI ƠI (Đêm buồn nhớ Cha cùng Mẹ)


Tôi là gốc khỉ ai ơi
Nên tôi chỉ thích khỉ cười cho vui
Đời đau nên phải ngậm ngùi
Nên tôi có khỉ để chơi đỡ buồn
Khỉ ơi từ lúc ở truồng
Lên năm lên bảy Mẹ thương mình nè
Mẹ đi mua khỉ đem về
Tôi cùng chú khỉ làm hề giỡn chơi
Nhăn răng cùng khỉ tôi cười
Trời ơi vui quá trong thời bé con
Giờ đây Mẹ đã không còn
Nhớ thương Mẹ quá nên con khóc hoài
Tình yêu của Mẹ tròn đầy
Mẹ ơi Mẹ hởi ngồi đây nhớ người !
Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi
Mẹ đâu còn nữa trong đời với con
Buồn ơi ơi thật là buồn
Đêm đêm nhớ Mẹ tình tuôn lệ nhòa
Mẹ ơi giờ đã cách xa
Nhớ thương Cha Mẹ chan hòa lệ rơi
Con giờ ở lại trong đời
Nhớ thương Cha Mẹ ơn trời biển sâu
Bao giờ gặp Mẹ trên cao
Tây Phương Cực Lạc hết sầu Mẹ ơi
Nay con còn nhớ khỉ cười
Thuở còn bé nhỏ bên đời Mẹ Cha
Tháng ngày thắm thoát trôi qua
Cha ơi Mẹ hởi giờ xa dặm ngàn....!

Sài Gòn 21/6/2014


CHÀO THUA


Tôi giờ thôi nhé chào thua
Bởi vì tôi đó như cua gẩy càng
Tình yêu giờ đã dở dang
Sóng to gió lớn phủ phàng lá bay
Tình xưa không cánh mà bay
Biền đi đâu mất không ngày gặp nhau
Đời ta là một khối sầu
Tình ơi là một nỗi đau ngàn đời
Tình buồn như lá me rơi
Me ơi me hởi tình đời quá chua
Nên tôi giờ giống con cua
Cua tôi đau lắm vì chua tiếng đời
Viết thơ vui để người cười
Vậy mà có kẻ ghét tôi chửi hoài (họ ganh tỵ bên các blog)
Chửi hoài tôi lại sống dai
Ngàn năm tôi viết thơ hài chọc quê
Thơ tôi tôi viết đừng chê
Vậy mà càng đọc càng mê tới già
Tôi còn sống mãi nghe ta
Cám ơn ai đó ghét mà xỏ xiêng
Tôi khùng tôi viết thơ điên
Điên vì đời đó vô duyên quá trời
NHỮNG NGƯỜI THẤP TRÍ AI ƠI
THƯỜNG HAY GANH TỴ NHỮNG NGƯỜI HƠN TA !
NAM MÔ ĐÀ PHẬT DI A
ĐỘ CHO TẤT CẢ DI ĐÀ TÂY PHƯƠNG
NAM MÔ CHƯ PHẬT MƯỜI PHƯƠNG
ĐỘ CHO TẤT CẢ PHẬT ĐƯỜNG MAI SAU
Rán tu thì sẽ được vào
Tây Phương Cực Lạc đời sau thanh nhàn
Ngàn năm năm nơi cõi Phật Đàng
An vui hạnh phúc muôn ngàn năm sau
A Di Đà Phật lào lào
Long Hoa đại hội sẽ chầu Thánh Tiên
Thương đời tôi nói huyên thuyên
Mong cho tất cả về miền Tây Phương

Trện cao ơi cõi Phật đường
Luân hồi sanh tử không còn ai ơi
Đau thương vì bởi cuộc đời
Trăm năm ngắn lắm kiếp người lầm than !
Chiều nay ngồi ngắm mây ngàn
Ước mơ về cõi Phật Đàng mai sau.....(20 phút)

Sài Gòn 21/6/2014


BỨC TRANH TUYỆT VỜI NHẤT VÀ VĨ ĐẠI NHẤT CỦA TẠO HÓA (VƯỜN ĐÀO GIAI NHÂN)


Vườn đào em quá xinh tươi
Cho tôi say đắm mê người trong tranh
Bức tranh Tạo Hóa trời dành
Để cho tôi đó mộng lành tôi mơ
Trời ơi nhìn thấy ngẩn ngơ
Cho nên tôi đó ngồi mơ đến nàng
Mơ sao có cõi thiên đàng
Đôi gò bồng đảo của nàng đắm say
Người ơi tôi bỗng dại khờ
Bởi tôi say đắm trên gò thiên nhiên
Đêm nào đêm nấy triền miên
Tôi say đắm đuối trên miền cỏ hoa
Người đâu nhan sắc mặn mà
Để ta nằm ngũ ta mà tương tư
Nhớ em nhớ mãi vườn mơ
Yêu em nhiều lắm nàng thơ của lòng
Hôn em ngàn nụ hôn nồng
Trên gò bồng đảo bềnh bồng của em
Tình yêu ngây ngất trên tim
Cho anh về cõi thiên đường tình yêu !
Trời ơi nhan sắc diễm kiều
Của ai ai đó cho nhiều nhớ nhung
Ước gì ta ngũ chung mùng
Cho em ngàn nụ hôn nồng em ơi
Em là sắc nước hương trời
Chim sa cá lặn cho người tương tư......!

TRĂNG MƯỜI SÁU TRĂNG MƯỜI TÁM


Trăng rằm,mười sáu ai ơi
Còn trăng mười tám TRĂNG CƯỜI như hoa
Trăng yêu ơi đẹp nõn nà
Cho ai đứng ngắm cho ta si tình
Trăng vàng một đóa hoa xinh
Đời vui như pháo cho mình đắm say
Gió mùa xuân ấy bay bay
Tóc mây gió thổi cho ai đắm lòng
Cho ta mơ nụ hôn nồng
Cho em triệu đóa hoa hồng tình yêu
Chim sa cá lặn dáng kiều
Tóc tiên lỏa xỏa chín chiều mưa bay
Trăng ơi trăng hởi tình say
Trăng ngồi trăng đợi tình ngây ngất tình
Gió xuân về bến mông mênh
Hai gò bồng đảo bồng bềnh trong trăng
Trăng ơi ta đã yêu nàng
Trăng ơi trăng hởi trăng vàng của ta
Trăng tình ân ái kiêu xa
Như cơn gió thoảng ngàn xa dặm ngàn
Vườn xuân bát ngát thênh thang
Ta đi trong cõi địa đàng ta mơ
Trời ơi lòng mãi thẫn thờ
Bay theo với gió hồn thơ ngập trời
Người yêu ơi ! Người yêu ơi !
Yêu em ta muốn bên đời cùng ai
Ta yêu vì ánh trăng say
Là trăng mưới tám tròn đầy vườn yêu
Hởi ơi người ngọc diễm kiều
Ai kia có biết ta người tương tư..!


(lúc 24 tuổi mình viết cho nàng tiên Huỳnh huệ Vinh sắc đẹp rực rỡ làm đắm say lòng người
là học trò  học môn Pháp văn của mình
)


TRĂNG CỦA LÒNG TA TRĂNG CỦA THƠ


Ta còn yêu mãi bóng trăng thơ
Trăng của tình yêu trăng ngẩn ngơ
Trăng của ngàn năm luôn sáng mãi
Cho hồn thi sĩ mộng mơ mơ............
Trăng của hoàng hôn mây nước trôi
Ánh trăng lơ lửng ở trên trời
Ta nằm say ngủ bên trăng mộng
Trăng của muôn đời thương nhớ ơi !
Trăng ơi ta nhớ trăng mười tám
Thuở nụ tình yêu chớm nở hoa
Rồi một chiều xuân trong gió thoảng
Bên ai ngây ngất dưới trăng ngà !
Trăng của tình yêu trăng để yêu
Say đắm bên nhau một buổi chiều
Ta thả hồn về trên bến đợi
Hoàng hôn cô tịch gió hiu hiu..!
Ta còn yêu mãi dưới trăng mơ
Trăng tuổi vàng son trăng tiểu thơ
Trăng của một thời ta đắm đuối
Bên nhau ôm ấp dưới trăng mờ !
Trăng của mùa thu mưa lá bay
Của tình ân ái mộng mơ say
Ánh trăng lấp lánh bên vườn mộng
Hoa bướm say tình yêu ngất ngây !
Trăng của lòng ta trăng của ta
Của tình băng tuyết ngập hương hoa
Của ai lứa tuổi thiên thần đó
Cho hồn thi sĩ mộng kiêu xa..! (lúc 22 tuổi)



MÙA XUÂN ĐÂU CÒN NỮA


Mùa xuân mùa xuân 
Mùa xuân đâu còn nữa
Nhớ thương ơi lòng thấy lạnh lùng !
Mùa xuân mùa xuân
Mùa xuân đâu còn nữa
Nhớ thương ai nằm ngũ trong mùng !

Xuân ơi ta mãi yêu người
Ta yêu chúa xuân yêu cả bầu trời
Mùa xuân ơi ! mùa xuân ơi !
Ta yêu Việt Nam
Ta yêu tất cả mọi người trong cuộc đời...
Mùa xuân ơi ! Mùa xuân ơi !
Ta yêu từng khóm hoa mai nở trong lòng tôi
Ta yêu ánh chiêu dương rạng rỡ mặt trời
Ta yêu tất cả loài người
Đang sống trong một kiếp con người..!
Trong biển trời xanh mát 
Từ rừng sâu mênh mông bao la bát ngát
Cho đến những núi đồi 
Hoang vu thắm tươi 
Với những bông hồng rực rỡ rạng ngời
Ôi biển trời chơi vơi...
Hoa nở trong lòng tôi
Với muôn ngàn sắc thắm
Ôi mùa xuân của tôi
Ồ ! không đâu !
Chúa xuân là của muôn người
Tô điểm núi non đất trời xanh tươi
Với những loài hoa biết nói tuyệt vơi
Mùa xuân ơi ! Mùa xuân ơi !
Mùa xuân đâu còn nữa
Mùa xuân đã đi rồi
Cho tôi ngồi đó 
U buồn mình tôi...!
Tôi để hồn chơi vơi...
Nhìn ánh mặt trời
Trên những cánh đồng xinh tươi
Hay trong những vườn hoa muôn sắc
Trong những đêm 
Có ánh trăng xanh
Mĩm cười với tôi
Và với mọi người
Cùng chung trong một bầu trời
Đẹp lắm người ơi !
Ôi ! Mùa xuân sẽ còn mãi mãi trong lòng tôi
Ai ơi.........................................................!
Like

TA CHỢT BIẾN THÀNH PHO TƯỢNG ĐÁ RONG RÊU

June 21, 2014 at 5:25pm

Trăm năm hay ngàn năm
Đời vui như pháo nổ
Đời buồn tình loan lở
Để cho ta chìm trong đau khổ
Ta chợt biến thành
Sỏi đá đã ngàn năm...
Trăm năm hay nghìn năm
Ngày dài muôn thế kỷ
Đời vui như lủ khỉ
Trong rừng núi hoang vu
Rồi cuộc đời âm u
Ta buồn như lá úa
Ta khóc như mưa bay
Như mùa thu lá chết
Trường đời ta thấm mệt
Ngựa đã mõi chân rồi
Theo năm tháng buồn trôi...
Ta chợt biến thành pho tượng đá hay vôi !
Tình xa người ở lại !
Ta chợt biến thành 
Một khối đá câm câm...
Ta chợt biến thành
Pho tượng đá rong rêu.....!!!


XUÂN CỦA LÒNG TA XUÂN THẮM TƯƠI


Xuân của lòng ta xuân thắm tươi
Mùa xuân hoa nở nắng xuân cười
Vườn xuân hoa nở muôn màu sắc
Xuân của muôn đời mây nước trôi..!
Xuân của trời mây hay cỏ hoa
Ngàn hoa chen sắc lá chen hoa
Hoa xuân rực rỡ muôn màu sắc
Đẹp lắm ai ơi NGỰC NÕN NÀ...!
Loài hoa biết nói ở trần gian
Hoa của tình yêu cõi địa đàng
Hoa của muôn đời ai cũng đắm
Cũng mê vì bởi đóa hồng nhan !
Trời sanh ai đẹp cũng như hoa
Nhan sắc xinh tươi quá mặn mà
Là đấy loài hoa tình bất tử
Loài hoa rực rỡ dáng kiêu xa !
Trời ơi hoa đẹp để làm chi
Ta ngắm ngẩn ngơ chẳng biết gì
Hai đóa hoa tình em bốc lửa
Đêm về không ngũ bởi vì si !
Trời sanh ai đẹp để chi này
Cho cõi lòng ta phải ngất ngây
Ta đắm say rồi em có biết
Đêm nằm thao thức nhớ thương ai !
Ta đã yêu rồi xuân nữ ơi
Vườn xuân phới phới tóc mây trời
Gió tung tóc rối và tung áo
Lồ lộ vườn yêu giết mọi người...!
(Mời bạn qua Website : baolocmaurice.net  có hình người đẹp minh họa nhé)



TÌNH YÊU NHƯ TIA NẮNG MẶT TRỜI


Ta muốn biến thành những tia nắng ấm
Để mùa xuân muôn kiếp ngủ trên mây
Còn hôm nào trong cõi đắm tình say
Mà ta đã cùng ai yêu chất ngất...!
Ôi thiên thu tình yêu là bánh mật
Cõi trần gian đầy dẫy những hoa thơm
Cho thơ ta tràn ngập cả trong hồn
Như suối đổ mưa tuôn ngàn vạn dặm...
Lời yêu đó như mùa xuân thắm đậm
Như hoa xuân rực rỡ giữa vườn hoa
Để hồn thơ còn mãi mãi thiết tha
Trong cõi nhớ những đêm dài không ngủ
Bởi hồn ta là vườn hoa rạng rỡ
Như muôn trăng ngàn kiếp vẫn là trăng
Mà hồn ta là biển cả thênh thang
Bay đến cõi thiên đàng cao ngất ngưởng
Cõi tình yêu là trời mơ chiêm ngưởng
Mà thế nhân ai chẳng đắm không say ?
Bởi chữ tình là có nghĩa ngất ngây
Là chết cứng trong vòng tay ôm xiết..!
Ôi tình yêu muôn đời ta tha thiết
Cõi trần gian quyết liệt đắm cùng say
Ai không yêu trong cõi thế gian này
Là cõi chết một kiếp đời vô nghĩa !
Ta suy tư một góc trời thấm thía 
Được sanh ra là đó để yêu người
Để yêu thương và để sống trong đời
Rất ý nghĩa vì cuộc đời đáng sống..!