Ta muốn biến thành những tia nắng ấm
Để mùa xuân muôn kiếp ngủ trên mây
Còn hôm nào trong cõi đắm tình say
Mà ta đã cùng ai yêu chất ngất...!
Ôi thiên thu tình yêu là bánh mật
Cõi trần gian đầy dẫy những hoa thơm
Cho thơ ta tràn ngập cả trong hồn
Như suối đổ mưa tuôn ngàn vạn dặm...
Lời yêu đó như mùa xuân thắm đậm
Như hoa xuân rực rỡ giữa vườn hoa
Để hồn thơ còn mãi mãi thiết tha
Trong cõi nhớ những đêm dài không ngủ
Bởi hồn ta là vườn hoa rạng rỡ
Như muôn trăng ngàn kiếp vẫn là trăng
Mà hồn ta là biển cả thênh thang
Bay đến cõi thiên đàng cao ngất ngưởng
Cõi tình yêu là trời mơ chiêm ngưởng
Mà thế nhân ai chẳng đắm không say ?
Bởi chữ tình là có nghĩa ngất ngây
Là chết cứng trong vòng tay ôm xiết..!
Ôi tình yêu muôn đời ta tha thiết
Cõi trần gian quyết liệt đắm cùng say
Ai không yêu trong cõi thế gian này
Là cõi chết một kiếp đời vô nghĩa !
Ta suy tư một góc trời thấm thía
Được sanh ra là đó để yêu người
Để yêu thương và để sống trong đời
Rất ý nghĩa vì cuộc đời đáng sống..!
MỪNG XUÂN CHÚC BẠN
Cám ơn người đến thăm ta
Chúc cho ai đó đậm đà thương yêu
Tiền vô như nước thật nhiều
Đô la vàng bạc để tiêu thỏa lòng
Đời lên hương sắc màu hồng
Như vườn hoa nở mênh mông một trời
Chúc người sung túc một đời
Bác Hồ cứ đến vui cười với ta
Đời luôn rực rỡ như hoa
Binh minh thức giấc chan hòa niềm vui
Rượu ngon ta uống mềm môi
Món ngon vật lạ trên đời thiếu chi !
Trong nhà đủ thứ món gì
Muốn chi có nấy lòng thì hân hoan
Gia đình là cõi thiên đàng
Lên xe xuống ngựa cao sang một đời
Mừng xuân luôn mãi vui cười
Bạn bè quí trọng một đời vinh quang..!
(10 phút xktt)
GIAI NHÂN THỜI HIỆN ĐẠI
Giai nhân cỗi bỏ áo quần
Cho người mê đắm như khùng như điên
Mấy ông nhiếp ảnh vì tiền
Bán hình người đẹp như tiên kiếm lời
Kinh doanh sắc đẹp ai ơi
Khỏa thân ẻo lả cho đời lâm ly
Người khoe bưởi lớn, người si
Còn tôi thi sĩ làm thi ghẹo đời
Người mê sắc đẹp của người
Trời sanh nhi nữ cho đời đắm say
Còn tôi tôi chẳng mê ai
Bởi tôi tàn cỗi không ai thương mình !
Thân tôi phận bạc không tình
Nên tôi buồn lắm một mình cô đơn !
Ái tình cũng có lúc buồn
lúc vui lúc khổ lệ tuôn dầm dề
Vậy mà ai cũng đê mê
Chẳng ai chịu khổ đi về mình ênh !
Số mình phải cảnh chông chênh
Bởi làm thi sĩ nên mình khổ đau
Có ai hạnh phúc đâu nào
Số làm thi sĩ ôm sầu ngàn năm
Bởi ta là kiếp con tằm
Viết thơ để trả nợ tằm ăn dâu !
THƠ VUI
YÊU VỢ MẬP
Trời ơi lưng lớn quá tay
Làm sao ôm hết để ai nồng nàn
Thôi ta ngồi đó mơ màng
Để ôm lưng mập của nàng đón xuân
Vậy mà ta cũng phải cưng
Ẩm em nặng quá vô mùng mỗi đêm
Rồi ta nằm ngũ trên tim
Để nghe tình ái êm êm tuyệt vời
yêu người yêu quá người ơi
ta hôn em mãi môi cười của em
Yêu nàng hai đóa hoa tim
Thơm mùi tình ái êm đềm biết bao
Lời yêu ôi quá ngọt ngào
Cho ta chết điếng hôm nào bên ai
Ôm em ta xiết đôi tay
Em ru ta ngủ ngất ngây với nàng !
Đêm nhìn mây nước thệnh thang
Ngắm đôi cá lội ngắm trăng bên hồ
Tình yêu như một giấc mơ
Thế nhân mãi mãi tôn thờ chữ yêu
Yêu ai vì một bóng kiều
Bên nhau tình tứ mỗi chiều mộng mơ ! (10 phút)
(sáng tác theo hình minh họa do anh Đỗ Trọng đề nghị)
XUÂN NÀY ANH CÓ AI !
Xuân này anh có có ai
Có cô bồ nhí đắm say nồng nàn
Ôm em anh cứ mơ màng
Để anh trẻ lại bên nàng vì yêu !
Chồng già vợ trẻ là siêu
Để anh yêu cái mỹ miều cùa ai
Đêm anh hôn mãi ngất ngây
Ngày anh ôm xiết bên ai miệt mài
Rồi thì trẻ lại như trai
Để anh yêu mãi vườn lài thơm tho
Tình mơ mong ngóng đợi chờ
Bấy lâu mong đợi bây giờ vui say !
Thôi thì hãy ráng yêu ai
Để anh trẻ lại hoài hoài nghe anh !