Trong kiếp con người ai cũng yêu
Đã từng có lúc phải đăm chiêu
Đã mơ say đắm bên người đep
Đã nhơ thương ai mỗi buổi chiều!
Tại sao ai đó phải thương yêu
Buổi sớm qua mau kế buổi chiều
Một thoáng xuân tàn đông lại đến
Chớ nên nhan sắc để qua chiều!
Một thời son sắc tuổi thanh xuân
Một thoáng thôi em hết tuổi vàng
Nếu để xuân qua em sẽ chẳng
Làm sao yêu nữa tuổi xuân tàn?
Nên hãy yêu mau sống thật nhiều
Đời như giấc mộng có bao nhiêu
Xuân tàn héo rũ khi đông đến
Sẽ chẳng còn xuân tuổi để yêu!
Tôi cũng là người tôi cũng yêu
Đã từng ôm ấp mộng mơ nhiều
Đã từng đắm đuối bên người đẹp
Say đắm bên nhau những buổi chiều
Vậy ai ai đó hãy mau yêu
Yêu gấp đi em,tuổi xế chiều…
Ơi hỡi thời gian qua rất chóng
Xuân tàn đông đến có bao nhiêu
Thời gian chong chóng tợ thoi đưa
Sáng tối qua nhanh chẳng đợi chờ
Thấp thoáng dòng đời qua cửa sổ
Hãy yêu cho gấp tuổi còn mơ
Rồi đây tất cả củng già thôi
Xuân hết đong qua lại tới rồi
Không đợi đông về,đông cũng đến
Tàn phai nhan sắc của em tôi
Tôi sợ thời gian,sô thời gian
Luyến luu chi nữa tuổi xuân tàn
Tuổi xuân đã hết không còn nữa
Muôn giấc mơ tình cũng sẽ tan..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét