Gởi tặng Đỗ Huỳnh Mỹ Duyên và
con trai Đỗ Phan Thái Thảo tp HCM
Tình yêu là kiếp thương vay
Bởi anh nặng nợ, muôn ngày khó quên
Tình yêu từ một con tim
Nhớ em muôn kiếp vì chim lạc đàn
Tan rồi một giấc mộng vàng
Thế thôi là hết phủ phàng gió mưa
Tình yêu là một đường tơ
Tình yêu là một bài thơ thảm sầu
Tình yêu là cõi thương đau
Ai ai cũng khổ cũng sầu vì yêu
Đớn đau còn biết bao chiều
Em ơi một kiếp đìu hiu lạnh lùng
Hỡi ơi ! bèo nước mênh mông
Tương tư một cõi bên dòng sông Thương
Đớn đau nhiều lắm đoạn trườngChia ly ngày ấy tình thương mất rồi
Nào ai có hiểu tình tôi
Trăm năm muôn kiếp bên đời lẻ loi
Em ơi dở khóc dở cười
Biết bao giờ có một người thủy chung…?
Để không còn kiếp lạnh lùng…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét