Em ơi yêu thật hay chơi
nếu mà yêu thật thì vui vô cùng
vậy thì em đến ở chung
để ta cùng ngủ chung mùng để yêu
thì em sẽ biết tình yêu
tình là thế đấy rất nhiều lâm ly
tình yêu là cõi lòng si
để anh yêu hết những gì của em
để anh yêu cả trái tim
tình yêu bốc cháy êm đềm bên ai
tình yêu là để hồn say
để ta say đắm môi ai ngọt ngào
để anh hôn đóa hoa đào
em ơi tuyệt lắm hôm nào bên em !
tình yêu là trái hoa tim
hoa yêu đắm đuối tình mềm em trao !
//10 phút cho Ngốc Love chưa biết yêu là gì nên anh muốn nói cho em biết//
THƠ
CHỈ LÀ MƠ CHỈ
ĐỂ VUI
Thơ chỉ là mơ chỉ để vui
để buồn trong lúc có mình tui
nằm nghe trong cõi hồn xa vắng
nhân thế tang thương mãi rối nùi....!
thơ chỉ là mơ với mộng thôi
để quên đau đớn ở trong đời
đời đau thương lắm ai nào biết
bởi vì ai đó mới đôi mươi !
thơ nghĩa là tuôn những khổ đau
viết cho đời đó mãi ngàn sau
và thơ làm mộng đời quên lãng
đem bán đau thương vạn khối sầu...!
tôi nay quên hết chuyện sầu riêngnhững chuyện tình tôi quá đảo điên
gom gió theo mây về biển cả
cho lòng tôi mãi được bình yên...!
TÌNH TRONG MƠ
Tình yêu giờ đấy chỉ là mơ
chỉ nhớ và thương với đợi chờ
người đã xa rồi và mãi mãi
chỉ là mơ mộng chỉ là thơ...
tôi với hồn tôi mơ gió trăng
hồn tôi thơ thẩn mộng mơ hoang
ta đi trong khói sương mờ ảo
một sớm tinh mơ ở địa đàng...!
rồi để hồn thơ bay ngất cao
với trăng cùng nước vạn vì sao
mà hồn ta đó muôn ngàn kiếp
theo gió trăng mơ tự thuở nào...!
thơ ngẩn ngơ hồn ta xót xa
để tình thơ mộng gió ru ca
đâu đây văng vẳng lời êm ái
ôi giấc mơ xưa quá đậm đà...!
tình yêu nào đó chẳng thương đau
nhân thế tang thương ngập những sầu
những áng thơ tình luôn bất tử
cho người nhân thế tận ngàn sau....!
chỉ là mộng mỵ với mơ mơ
trong cõi trần gian xóa bui mờ
bụi của thời gian muôn vạn kiếp
làm chi thi sĩ sống trong mơ..!
TA VỚI HỒN TA TA VỚI TRĂNG
Ta với hồn ta ta với trăng
tình thơ còn bỏ ngỏ thiên đàng
và luôn rực sáng muôn ngàn kiếp
tỏa sáng hồn ta nơi thế gian........
thơ đứng điêu tình nghe xót xa
màn sương còn phủ ánh trăng tà
gió ơi lôi kéo người trong mộng
vì mãi yêu ai quá đậm đà...........
lòng còn tha thiết thơ còn đẹp
như ánh bình minh ngập ánh hồng
nên thế hồn ta không thể khép
để hồn thơ mộng gió mênh mông....!
rồi mây với nước trời lơ lững
ngập ánh hào quang buổi nắng mai
trong nắng hồn thơ ta tắm gội
còn yêu ai đó mộng đời say.....
thơ với tình trăng, thơ với trăng
nhớ nhung ngàn kiếp lệ tuôn tràn
ta nay gom hết hồn thi sĩ (1)
đem thả thành thơ mơ gió trăng....!
(1) của chính mình
BAO GIẤC MƠ TÌNH TA XÓT XA
Bao giấc mơ tình ta xót xa
những ngày xưa cũ một thời qua
trong ta một nỗi sầu muôn kiếp
vì đã yêu ai quá đậm đà........
ta đã yêu và ta đã đau
sầu nay đem chất tận trời cao
và trong đau đớn thơ như suối
chảy khắp trần gian cả địa cầu
tình nay như thể gió mây tan
theo gió bay đi khắp địa đàng
như thể trời mây cùng biển cả
lạnh hồn thơ đó một chiều hoang...!
thôi nhé từ nay vạn nẽo đời
chỉ là thui thủi một mình tôi
đi trong nắng sớm chiều sương lạnh
mãi để thơ bay tận cuối trời....
bao giấc mơ tình ta thiết tha
còn đau đau lắm ở trong ta
người đây kẻ đó tình đôi ngã
muôn kiếp em ơi chẳng xóa nhòa...!
Thơ chỉ là mơ chỉ để vui
để buồn trong lúc có mình tui
nằm nghe trong cõi hồn xa vắng
nhân thế tang thương mãi rối nùi....!
thơ chỉ là mơ với mộng thôi
để quên đau đớn ở trong đời
đời đau thương lắm ai nào biết
bởi vì ai đó mới đôi mươi !
thơ nghĩa là tuôn những khổ đau
viết cho đời đó mãi ngàn sau
và thơ làm mộng đời quên lãng
đem bán đau thương vạn khối sầu...!
tôi nay quên hết chuyện sầu riêngnhững chuyện tình tôi quá đảo điên
gom gió theo mây về biển cả
cho lòng tôi mãi được bình yên...!
TÌNH TRONG MƠ
Tình yêu giờ đấy chỉ là mơ
chỉ nhớ và thương với đợi chờ
người đã xa rồi và mãi mãi
chỉ là mơ mộng chỉ là thơ...
tôi với hồn tôi mơ gió trăng
hồn tôi thơ thẩn mộng mơ hoang
ta đi trong khói sương mờ ảo
một sớm tinh mơ ở địa đàng...!
rồi để hồn thơ bay ngất cao
với trăng cùng nước vạn vì sao
mà hồn ta đó muôn ngàn kiếp
theo gió trăng mơ tự thuở nào...!
thơ ngẩn ngơ hồn ta xót xa
để tình thơ mộng gió ru ca
đâu đây văng vẳng lời êm ái
ôi giấc mơ xưa quá đậm đà...!
tình yêu nào đó chẳng thương đau
nhân thế tang thương ngập những sầu
những áng thơ tình luôn bất tử
cho người nhân thế tận ngàn sau....!
chỉ là mộng mỵ với mơ mơ
trong cõi trần gian xóa bui mờ
bụi của thời gian muôn vạn kiếp
làm chi thi sĩ sống trong mơ..!
TA VỚI HỒN TA TA VỚI TRĂNG
Ta với hồn ta ta với trăng
tình thơ còn bỏ ngỏ thiên đàng
và luôn rực sáng muôn ngàn kiếp
tỏa sáng hồn ta nơi thế gian........
thơ đứng điêu tình nghe xót xa
màn sương còn phủ ánh trăng tà
gió ơi lôi kéo người trong mộng
vì mãi yêu ai quá đậm đà...........
lòng còn tha thiết thơ còn đẹp
như ánh bình minh ngập ánh hồng
nên thế hồn ta không thể khép
để hồn thơ mộng gió mênh mông....!
rồi mây với nước trời lơ lững
ngập ánh hào quang buổi nắng mai
trong nắng hồn thơ ta tắm gội
còn yêu ai đó mộng đời say.....
thơ với tình trăng, thơ với trăng
nhớ nhung ngàn kiếp lệ tuôn tràn
ta nay gom hết hồn thi sĩ (1)
đem thả thành thơ mơ gió trăng....!
(1) của chính mình
BAO GIẤC MƠ TÌNH TA XÓT XA
Bao giấc mơ tình ta xót xa
những ngày xưa cũ một thời qua
trong ta một nỗi sầu muôn kiếp
vì đã yêu ai quá đậm đà........
ta đã yêu và ta đã đau
sầu nay đem chất tận trời cao
và trong đau đớn thơ như suối
chảy khắp trần gian cả địa cầu
tình nay như thể gió mây tan
theo gió bay đi khắp địa đàng
như thể trời mây cùng biển cả
lạnh hồn thơ đó một chiều hoang...!
thôi nhé từ nay vạn nẽo đời
chỉ là thui thủi một mình tôi
đi trong nắng sớm chiều sương lạnh
mãi để thơ bay tận cuối trời....
bao giấc mơ tình ta thiết tha
còn đau đau lắm ở trong ta
người đây kẻ đó tình đôi ngã
muôn kiếp em ơi chẳng xóa nhòa...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét