Làm chi cái kiếp con người
trăm năm là mấy ai ơi thật buồn !
đêm nghe dòng lệ tuôn tuôn
buồn ơi buồn lắm nỗi buồn ngàn năm !
cuộcđời đâu có bao lăm
ta ơi buồn lắm ta nằm suy tư
buồn buồn ta lại làm thơ
đau thương nhiều lắm mịt mờ chân mây
tình giờ như lá thu bay
như mưa lá đổ tràn đầy đau thương
đời là cảnh khổ vô thường
chỉ là cõi tạm đoạn trường biết bao
đêm ta ngồi ngắm trăng sao
để thương để nhớ để sầu lẻ loi !
được sanh ra ở trong đời
để yêu để khổ để rồi ra đi !
Sài Gòn 5/2013
GỞI BẠN LONG GIANG
Cám ơn bạn đến !
Long giang có phải An Giang
bạn làm tôi đó ngỡ ngàng làm sao
đời người như giấc chiêm bao
thoáng qua rồi mất ôm sầu nghìn năm
cám ơn người đã qua thăm
tình thâm tôi đợi âm thầm biết ơn !
đợi trời đến lúc mưa tuôn
suối thơ tôi đổ trên nguồn non cao
gió còn thổi mãi rì rào
thơ còn chảy mãi xôn xao nỗi buồn....
tình sầu lệ đổ tuôn tuôn
thơ đi trong nắng thơ buồn trong mây...
thơ còn xuyên lá xuyên cây
thơ bay bay mãi tình dài muôn trăng
hồn thơ tình mãi lang thang
tình không bến đợi mơ màng vời thơ..!
ta đi trong nắng vàng mơ
ta về trong cõi mịt mờ lá bay
chiều chiều ta ngắm mưa bay
mưa còn bay mãi cho ai lạnh lùng..!
không gian tình ái mênh mang
người đi chi thế lỡ làng duyên xưa
cho ta ngồi đó làm thơ
trăng khuya đã lặn ta chờ ngàn năm..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét