Đêm nay ngồi viết thơ buồn
bởi yêu nhiều quá trong mùng mình ta
nhớ thời thơ ấu xưa xa
một thời để nhớ ta mà nhớ nhung !
đêm nay ngồi viết thơ khùng
nhớ ai ta nhớ lạnh lùng mình ta
nhớ người mặt đẹp như hoa
Quỳnh Như em hởi tình xa mất rồi !
nhớ người yêu dấu lòng tôi
cho tôi đứng đó nhìn trời bao la
tình yêu giờ đã ngàn xa
bay theo với gió đậm đà còn đâu !
lòng ta chôn vạn khói sầu
tình yêu như giấc chiêm bao đã tàn
giữa trời mây nước thênh thang
ta lang thang mãi địa đàng còn ai !
nhớ em thuở ấy trăng đầy
tình nay đã cạn phôi phai hết rồi
mưa khuya còn ở trên trời
gió ơi lạnh quá tình ơi lỡ làng ...!
THƠ ĐIÊN
Ta buồn ta viết thơ điên
mà sao ai đó lại ghiền vậy ta
tình yêu trong kiếp người ta
để yêu để khổ đến già chưa thôi !
tình yêu lớn tợ như trời
bởi ông Trời bảo loài người yêu nhau
cho nên dù lắm khổ đau
biết yêu là khổ, ai nào không yêu !
thế nên cứ mỗi buổi chiều
cùng nhau họ hẹn để yêu thả giàn
ai ai cũng có một nàng
ai ai cũng có một chàng du dương !
tình là ngọn gió muôn phương
thế nhân tìm cõi thiên đương trần gian
ai ai rồi cũng mơ màng
để ôm ngàn giấc mộng vàng tình yêu !
tình là ngọn gió hiu hiu
gió yêu thổi đến một chiều bâng khuâng
tuổi xuân chỉ có một lần
yêu mau đi kẻo mộn mang ai ơi...!
BUỒN VUI TRONG TÌNH YÊU
Tình là tiếng khóc tiếng cười
khi vui tình đến bên người ta yêu
khi buồn lại thấy cô liêu
tình yêu ơi hởi rất nhiều đau thương !
tình yêu là bãi chiến trường
người thì chạy trốn kẻ thường xanh xao
trăm năm một kiếp ưu sầu
hợp tan tan hợp khô đau cõi đời !
chỉ vì ta đã yêu người
nên ta đau khổ suốt đời vì ai
tình là vay trả trả vay
bởi ta nặng nợ kiếp này đau thương !
tình yêu muôn sắc muôn hương
rồi tình yêu cũng đoạn trường khổ đau
thế nhân ôi một kiếp sầu
chỉ là một giấc chiêm bao thật buồn !
Lạnh...
Trả lờiXóa