Ta đi giữa chốn rừng hoa
mà ta cứ ngỡ như là bến mơ
hởi ơi trời đất thẫn thờ
ta trông ai đó ta chờ đợi ai !
chờ khi có lá mơ phai
lá thu buồn quá đêm này bâng khuâng
lắng nghe lời gió gọi hồn
cho mưa trở lại cho buồn lên cao !
cho ta ngồi ngắm trăng sầu
mà trăng cao quá ta đau vì tình
hoa nào cũng đẹp cũng xinh
sao ta đau khổ một mình lẻ loi !
ta sinh ra kiếp con người
để yêu để khổ để rồi làm thơ
thơ tình ta viết ta mơ
ngàn năm ngồi đó tình chờ không không !
đêm nay ta đốt lửa lòng
để cho lửa cháy mênh mông một trời
đau thương gậm nhấm một đời
chỉ vì hai chữ yêu người mà ra !
ta buốn ta viết thơ ca
thơ yêu lửa cháy dời ta rụi tàn
tình nào sum hợp cùng tan
nay ta ngồi đếm thu tàn lá rơi.......!
LỬA TÌNH ĐÃ CHÁY NGƯỜI ƠI
LỬA TÌNH ĐÃ CHÁY NGƯỜI ƠI
LỬA YÊU THIÊU ĐỐT TÌNH TÔI ÚA TÀN
RỒI MƯA RƠI XUỐNG TRẦN GIAN
KHÓC CHO LỆ ĐẪM TÌNH TAN KIẾP ĐỜI !
bởi yêu nhiều quá ai ơi
nên giờ tôi đã làm người cô đơn
nên tôi đem cả nỗi buồn
bàn cho ai đó cho buồn tiêu tan..
tình yêu nơi cõi nhân gian
hợp tan tan hợp điêu tàn mấy khi
chưa vui thì đã biệt ly
rượu hồng chưa uống còn gì nói năng !
đêm nay đếm lá thu tàn
lá rơi lệ đổ trăng tan mất rồi
có ai hiểu được tình tôi
sầu mang ra chợ bán người đi mua !
ai mua thì hãy nói mua
chẳng mùa thì đó tôi lùa xuống sông
sầu nay đã chảy thành dòng
chảy ra biển cả mênh mông mịt mùng
sóng xô biển động trùng trùng
thơ tôi bay bổng khôn cùng thời gian
thơ giờ thơ chảy tràn lan
chảy ra biển cả cho tan nỗi buồn !
TÔI SỢ TÌNH YÊU
Giờ tôi sợ quá héo hon
chẳng yêu ai nữa tôi còn làm thơ
thơ tình tôi viết u ơ
viết cho vui nhé không chờ đợi ai !
ước gì có cánh tôi bay
bay về trên cõi Bồng lai xa vời
để tôi ở đó tôi cười
không còn đau khổ kiếp người trần gian !
thơ tình tôi viết lang thang
thơ tôi chấp cánh mây ngàn tôi bay
cho tôi quên cả trần ai
bởi tôi đau quá ngập đầy vì yêu !
đau thương tràn ngập mây chiều
tôi thề tôi chẳng yêu yêu với tình
mà tôi còn viết thơ tình
chửi ai ai đó bỏ mình ra đi !
còn đâu một khối tình si
ngàn năm ôm ấp cũng vì ai kía
chỉ mong một lối đi về
mà giờ đây đã chia lìa đớn đau !
biệt ly hát khúc tình sầu
bye bye tất cả quên sầu làm thơ
chỉ là mộng mộng mơ mơ
tình yêu như bóng mây mờ rã tan..!
tôi như chiếc lá thu tàn
thân tàn ma dại tiêu tan hết rồi
bây giờ ai dám yêu tôi
nên tôi buồn lắm tôi ngồi làm thơ !
Sài gòn 3/7/2013
CHỊ TÔI
Chị tôi chị đã yêu yêu
nhớ ai ai thế những chiều bâng khuâng !
tình yêu chị đã mơ màng
chị ơi chị hởi nhớ chàng trong mơ
nên buồn chị mới làm thơ
thơ yêu chị gởi giăng tơ cùng chàng
tình như bèo nước trôi ngang
chữ ân chữ ái ngập tràn lệ rơi
đau thương chị khóc một người
yêu thương rồi cũng một đời buồn tênh !
tình yêu giờ đã chông chênh
giống như ghềnh thác bồng bềnh gió mưa
yêu người mộng mộng mơ mơ
thơ tuôn suối lệ thẫn thờ chị đau
tình yêu là một khối sầu
ai ai rồi cũng khổ đau vì tình !
CUNG TRẦM VŨ LANG HỌA THƠ GẤU TRÚC
CÓ PHẢI MÙA THU EM ĐÃ MƠ
Có phải mùa thu em đã mơ
gởi hồn thi sĩ vạn lời thơ
tung theo cánh gió bay ngàn dặm
trong khói sương phai quá mịt mờ....
có phải mùa thu hương gió lay
trong vườn hoa chúa để hồn say
mà tình thu ấy muôn ngàn kiếp
theo gió mây trời tung lá bay.....!
có phải mùa thu muôn lá hoa
cỏi hồn xanh biếc của lòng ta
mà thu hương sắc mơ tình ái
theo cánh chim trời gió thoảng qua....
có phải mùa thu em nhớ anh
để hồn thơ thẩn khói mây xanh
và thu muôn kiếp buồn xa vắng
trong cõi hồn em giấc mộng lành...
có phải là thu, thu của em
trong hồn ngơ ngẩn của con tim
mà tim em với sầu nhung nhớ
trong khói sương chiều ngây ngất êm...! (10 phút họa thơ)
THƠ GẤU TRÚC
Tem vàng cho em nữ sĩ tài hoa thời đương đại
Có phải mùa thu sắc nhớ chờ
Dịu dàng đang nhẹ đến hôn thơ
Trinh nguyên một phớt mềm son gió
Để mặc hồn ta với thẫn thờ…
Khẽ ngả lòng trần lên sắc nắng
Không gian huyền ảo ánh tương tư
Dòng nhạc ngọt ngào ru suối mộng
Đàn ai buông nhẹ phím mơ hồ
Trôi trôi trong bảng lảng hoa vàng
Bồng bềnh tay mộng gối mênh mang
Chiêm bao lạc bến bờ mê đắm
Lộng lẫy!
...................Ơ kìa!
.................................Thu đã sang…
CÓ PHẢI MÙA THU EM ĐÃ YÊU
Có phải mùa thu em đã yêu
để em mơ mộng cả muôn chiều
mà trăng và gió sầu thương nhớ
trong cõi lòng em nghe đứng điêu !
có phải mùa thu của lứa đôi
để ta hai đứa ngắm mây trời
và trăng và nước chiều sương lạnh
nghe ấm hương lòng em với tôi !
có phải mùa thu của nhớ thương
nhớ em âu yếm nhớ mùi hương
mà trong ánh mắt tình điên đảo
ta đã yêu và ta vấn vương.......!
có phải mua thu quá tuyệt vời
để nghe hơi ấm ở bên người
rồi ta chết điếng vi yêu dấu
vi bởi là yêu thế thế thôi...! (5phút )
để em mơ mộng cả muôn chiều
mà trăng và gió sầu thương nhớ
trong cõi lòng em nghe đứng điêu !
có phải mùa thu của lứa đôi
để ta hai đứa ngắm mây trời
và trăng và nước chiều sương lạnh
nghe ấm hương lòng em với tôi !
có phải mùa thu của nhớ thương
nhớ em âu yếm nhớ mùi hương
mà trong ánh mắt tình điên đảo
ta đã yêu và ta vấn vương.......!
có phải mua thu quá tuyệt vời
để nghe hơi ấm ở bên người
rồi ta chết điếng vi yêu dấu
vi bởi là yêu thế thế thôi...! (5phút )
NGỠ TRỜI GIÁ BĂNG
Ta đi giữa chốn không người
mà ta cứ tưởng là trời gíá băng
tưởng trời lạnh giá căm căm
nên ta buồn lắm ta nằm suy tư !
sầu tuôn tuôn đổ thành thơ
cho thơ đổ lệ như mưa xuống trần
ta đi giữa chốn địa đàng
mà ta cứ ngỡ thiên đàng trên cao
tình yêu ơi !- mới ngày nào
mà giờ đây đã đi vào lãng quên
dáng xưa còn đó trong tim
nên tình ta đó đã chìm trong mơ
để ta thơ thẩn làm thơ
cho tan nỗi nhớ xác xơ nỗi buồn
cho sầu bay khắp ngàn phương
vơi đi em hởi chán chường lẻ loi !
ta đi giữa chốn không người
mà ta cứ ngỡ trong đời không ai
trong mơ tình vẫn còn say
ngỡ trời lạnh giá đêm này rét run..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét