https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

SÀI GÒN ĐANG CƠN MƯA

THƠ KHÓC TÌNH AI THƠ KHÓC AI 



Thơ khóc tình ai thơ khóc ai

khóc tình xưa cũ đã phôi phai

mùa thu còn lá thu vàng úa

còn lá thu sầu phất phới bay...



thơ nghĩa là đau nên khóc thương

khóc tình xưa cũ nợ còn vương

còn đeo đẳng mãi tình muôn kiếp

thơ mãi bay bay ngập phố phường 



thơ nghĩa là thơ khóc bởi yêu

nghĩa là đau đớn ngập muôn chiều

là thơ là chút tình thi sĩ

nghe hồn ân ái mộng mơ yêu...



thơ nghĩa là trăng với mộng vàng

nghĩa là đau đớn lúc sang ngang

mà thơ là để hồn siêu thoát

trong cõi nhân gian úa lệ tàn...



thơ để là thơ để nhớ thương

để hồn theo gió khắp muôn phương

và mây và nước trời xanh thẳm

ôi giấc mơ yêu rất lạ thường...!



TÌNH LÀ ĐẤY ĐỂ HỒN TA VỚ VẨN 



Tình là đấy để hồn ta vớ vẩn

tình là đau muôn thuở để ta đau

để hồn thơ từ đó mãi tuôn trào

nên ta viết thơ thao tình bất tuyệt (thao thao bất tuyệt)



thơ là trăng bởi sầu còn da diết

giăng muôn tơ tình ái mãi tung bay

để hồn thơ luôn mãi mãi ngập đầy

và tuôn chảy để tình bay vạn kiếp 



thơ là đấy ru hồn trong giấc điệp

để hồn thơ muôn kiếp ngũ trên mây

để tìm về ngàn vạn giấc mơ say

thơ chấp cánh tung bay trời vạn đại 



thơ là mơ một khung trời ân ái

để tình yêu muôn thuở vẫn là yêu

thơ để buồn và say đắm hương yêu

của ai đó một chiều mơ với mộng....


SÀI GÒN ĐANG CƠN MƯA



Sài gòn mưa cứ rơi rơi

ai thì ấm áp còn tôi lạnh lùng

mưa ơi lạnh đến vô cùng

ngắm mưa rơi rớt mênh mông biển trời



tình ơi ngàn dặm xa vời

nhớ nhung ai đó đôi đời cách xa

hoa tàn xuân úa thu qua

ai ai rồi cũng phôi pha sắc hồng



đau thương tràn ngập trong lòng

trời sanh chi thế má hồng ai ơi

chiều nay giông gió tơi bời

gió rung lá đổ ngập trời đau thương



nhớ ơi một quãng đời hương

lạnh chi lạnh quá đêm trường hắc hiu

thu ơi lạnh giá tiêu điều

mưa còn mưa mãi những chiều lá rơi



mưa chi lạnh buốt hồn tôi

cho tôi rót lệ với trời mưa bay...

cho hồn thơ chết trên cây

bay cùng lá úa thu nầy giá băng...



cho thơ tình mãi lang thang

sông hồ một kiếp tơ đàn gió reo

rừng cao nguyên gió hắc hiu

thu ơi thu hởi một chiều mưa bay....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét