TÔI BUỒN KHÔNG HIỂU VÌ SAO TÔI BUỒN
(Hai câu đầu bài thơ của Xuân Diệu)
Hôm nay trời đẹp mây cao
tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn
nhớ ai tôi nhơ luôn luôn
nhớ ai vì bởi tôi buồn vì ai !
bởi vì ai đó đổi thay
cho nên tôi phải ngồi đây một mình
cô đơn ngồi viết thơ tình
tình ơi ! tinh hởi ! - một mình với ta !
người về trong cõi ngàn hoa
cho nhung cho nhớ ta là xanh xao
tình yêu là vạn khối sầu
tình là một nỗi đớn đau ngàn đời !
&&&&&&&
Người về trong cây lá xôn xao
bỏ ta ở lại trăng sao cũng buồn
nằm nghe giọt lệ tuôn tuôn
như mưa dổ lệ đêm trường quạnh hiu...!
Mưa thu cho lá rụng nhiều
lá rơi rơi mãi tiêu điều lòng ta
người về liểu rủ mây sa
cho ta héo úa ngàn hoa úa tàn !
xa rồi hình bóng dung nhan
cho ta ngồi khóc muôn ngàn năm sau
nhớ ai ai đó môi đào
nhớ người trong mộng thuở nào mình yêu !
trời ơi ta khóc mỗi chiều
nhớ trăng nhớ nước đìu hiu lạnh lùng
nhớ thương ai đó vô cùng
tình xưa giờ đã mịt mùng gió bay.......!
Sài Gòn 6/9/2013
CHO BÉ GÁI ĐẠI CA ỈN
Thăm chú thì chú rất vui
chú thương nhớ cháu ngậm ngùi đêm nay
buồn vì chén rượu tình say
rượu thơ tình ái không ai mời mình
rượu này chẳng phải ái tình
mà tình thi hữu của mình bạn thơ
ngàn năm tình mãi còn mơ
nên ta ngồi đó viết thơ ái tình
thơ ca mình lại với mình
bởi còn yêu quá nên mình viết thơ
thơ tình tôi viết tôi mơ
bởi tôi yêu quá nên khờ vì yêu
muốn khôn thì bắt cầu kiều
muốn ai cũng quý thì yêu mọi người
nên tôi mãi yêu người
yêu trăng yêu nước yêu đời thơ ca
tôi yêu tất cả loài hoa
hoa nào cũng đẹp tôi mà ngẩn ngơ
tôi yêu đến nỗi tôi khờ
rồi tôi ngồi đó viết thơ cho đời
tình tôi nữa khóc nữa cười
thơ tôi óng ánh như trời rạng đông !
tôi yêu yêu cả đại đồng
tình tôi vĩ đại mênh mông một trời
ngàn năm tôi mãi yêu người
triệu năm tôi mãi yêu đời thơ ca !
yêu từng thớ thịt làn da
yêu trăng gió thổi mặn mà tình ai
ngàn năm tình vẫn còn say
tim tôi còn mãi ngất ngây bên nàng
tôi đi khắp nẻo địa đàng
tôi đi đi mãi bên Nàng Thơ Yêu
tình là ngọn gió hiu hiu
mùa thu lại đến những chiều tôi mơ
ngàn năm tình mộng bến mơ
triệu năm tôi mãi làm thơ ái tình
loài hoa biết nói xinh xinh
bởi ai đẹp quá cho mình mộng mơ
trở về trong cõi ngàn thơ
với mây cùng nước hẹn hò trăm năm.......!
(tặng cháu Đại Ka ỉn)
HỒI ÂM HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU
Anh nầy chẳng phải anh trai
bởi anh là đó vua hài thơ ca
tình yêu là một loài hoa
tỏa hương khắp chốn ai mà không mê
trời ơi đừng nói tôi dê
muôn ngàn năm trước làm hề vui chơi
đau thương trong kiếp con người
trần gian bảo tố ai ơi mịt mùng
ta ơi ! mình quá lạnh lùng
còn ai đâu nữa vô mùng với ta
yêu thương trong kiếp người ta
yêu là gốc khổ tình là dây oan
thơ tình tôi thở tôi than
tuôn như lá đổ trên ngàn suối reo
hồ thu mặt nước trong veo
nhớ ai tôi nhớ buồn hiu một mình
trời ơi hai chữ ái tình
yêu thương cho lắm để mình khổ đau
nên thơ tình cứ dâng trào
bay như gió thoảng lên cao ngàn trùng
hết thu rồi đến mưa phùng
cho ta ngồi đó ta cùng lá bay
lá mùa thu mãi còn bay
cho ta ngồi đó muôn ngày nhớ em
mưa cho trời đất lặng chìm
tình như nước lủ êm đềm trôi qua
nhớ ai nhan sắc mặn mà
chim sa cá lặn ta mà mộng mơ
đàn ta run rẫy tiếng tơ
Nhớ ai ta nhớ ngẩn ngơ ta buồn !
(cho em gái Hương Vị Tình Yêu )
Souvenir 6/9/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét