https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

TA NGỒI ĐÂY (TK2)

Ta ngồi đây ngắm mưa thu
Gió mưa lành lạnh sương mù ban mai
Tình yêu giờ đã phôi phai
Cũng như lá úa vàng bay cuối trời...
 
Thả hồn về cõi chơi vơi
Để quên để nhớ một thời sắc son
Một thời tuổi mộng còn non
Đó là lứa tuổi thiên đường tuổi thơ..!
 
Mưa ơi còn đến bao giờ
Tình yêu giờ đã thành thơ hết rồi
Gió chiều buốt giá tim côi
Nghe thơ lạnh quá bên đời quạnh hiu..!
 
Hoang sơ trong cảnh tiêu điều
Nhớ ai một thuở tình yêu thuở nào
Mùa thu còn lá lao xao
Bay theo với gió tình nào lãng quên !
 
Nỗi đau còn mãi trong tim
Với bao kỹ niệm còn chìm trong mơ
Thơ ơi tình đã thẫn thờ
Chợt nghe gió đến bây giờ mưa bay...
 
Ta ngồi đây...-Cõi trần ai
Chỉ là cát bụi phủ đầy thân ta
Hoa nào hoa cũng phôi pha
Cho ta ngồi khóc đến già chưa thôi..!
 
Đau thương một kiếp con người
Trăm năm là hết một thời cũng qua
Nhớ thương lệ đẩm chan nhòa
Yêu thương một thuở để là ly tan....
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét