https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

TÔI CHỈ CÒN ĐÂY MỘT TRÁI TIM


Ta vẫn còn đây những buổi chiều
Như cơn gió thoảng lạnh đìu hiu
Như mùa thu giá cùng sương khói
Trong trái tim ta lạnh rất nhiều...!

Ta chỉ còn đây một trái tim
Cô đơn lặng lẽ sống im lìm
Hồn ta là cõi trời vô tận
Gom gió mây về trong trái tim !

Ta chỉ còn đây nổi đớn đau
Một khối băng tan một khối sầu
Một trái tim tình nhiều lổ thủng
Cho ta đau đớn tận ngàn sau..!

Ta chỉ còn đây có một mình
Trái tim tình ái cháy lung linh
Cháy thành thơ đó tuôn như suối
Trong cả hồn ta trong trái tim...

Ta còn đây mãi trái tim sâu
Một trái tim đau một trái sầu
Một trái tim buồn muôn vạn thuở
Như mùa thu úa lá xanh xao  !

Ta đã yêu và ta đã đau
Trời ơi đau khổ biết là bao
Ta ôm thế giới thành căm lặng
Trong cả hồn thơ vạn khối sầu !

Ta đã đau vì ta đã yêu
Đã mơ và mộng biết bao chiều
Mà tình nay đã tan thành khói
Đau thương nhiều quá bởi vì yêu !


TRĂNG MƯỜI SÁU
Trăng rằm,mười sáu ai ơi
Còn trăng mười tám TRĂNG CƯỜI như hoa
Trăng yêu ơi đẹp nõn nà
Cho ai đứng ngắm cho ta si tình
Trăng vàng một đóa hoa xinh
Đời vui như pháo cho mình đắm say
Gió mùa xuân ấy bay bay
Tóc mây gió thổi cho ai đắm lòng
Cho ta mơ nụ hôn nồng
Cho em triệu đóa hoa hồng tình yêu
Chim sa cá lặn dáng kiều
Tóc tiên lỏa xỏa chín chiều mưa bay
Trăng ơi trăng hởi tình say
Trăng ngồi trăng đợi tình ngây ngất tình
Gió xuân về bến mông mênh
Hai gò bồng đảo bồng bềnh trong trăng
Trăng ơi ta đã yêu nàng
Trăng ơi trăng hởi trăng vàng của ta
Trăng tình ân ái kiêu xa
Như cơn gió thoảng ngàn xa dặm ngàn
Vườn xuân bát ngát thênh thang
Ta đi trong cõi địa đàng ta mơ
Trời ơi lòng mãi thẫn thờ
Bay theo với gió hồn thơ ngập trời
Người yêu ơi ! Người yêu ơi !
Yêu em ta muốn bên đời cùng ai
Ta yêu vì ánh trăng say
Là trăng mưới tám tròn đầy vườn yêu
Hởi ơi người ngọc diễm kiều
Ai kia có biết ta người tương tư..! (lúc 24 tuổi mình viết cho nàng tiên Huỳnh huệ Vinh sắc đẹp rực rỡ làm đắm say lòng người,là học trò  học môn Pháp văn của mình)




LÒNG TA MANG MỘT KHỐI TÌNH

Lòng ta mang một khối tình
Tình trong câm nín xây thành tương tư
Ngày ta mộng tưởng đêm mơ
Mà ai ai đó hững hờ với ta !
Trời sanh ai đẹp mặn mà
Cho ta đau đớn tình xa dặm ngàn
Đêm đêm ta nhớ đến nàng
Nhớ ai ta nhớ trăng tàn lá bay
Tình ta câm nín ai hay
Đau thương giờ đã tràn đầy trong tim
Tương tư lặng lẽ im lìm
Nhớ ai ta nhớ đêm đêm lại buồn
Tình là lệ thảm mưa tuôn
Nào ai có biết ta buồn vì ai !
Tình ta trong nỗi đắng cay
Mà ai có biết ta này nhớ nhung
Đêm đêm trong cõi lạnh lùng
Cõi thương cõi nhớ bềnh bồng trong mơ
Tình nay giờ đã thành thơ
Mà ai có biết bây giờ ta yêu
Trời sanh ai đó mỹ miều
Để cho ta đó mỗi chiều nhớ ai..!
Tình còn mộng đắm hương say
Tim ta lửa cháy đêm ngày vì yêu !
Thương nàng thương biết bao nhiêu
Mà ai có biết ta nhiều đau thương..!
Tình yêu là khúc đoạn trường
Khúc lâm ly ấy tang thương đó mà !
Trăm năm trong cõi người ta
Yêu là đau khổ tình là dây oan..!
Ngày ta mơ tưởng đến nàng
Đêm ta mộng mỵ mơ màng trong mơ...



1 nhận xét:

  1. Những vần thơ tình của anh Bảo Lộc thật lung linh huyền ảo. Đó là cái hồn thi sĩ truyền cho thơ của mình!

    Trả lờiXóa