https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

SÀI GÒN MƯA BAY

Mưa bay mưa bay
Mưa về thành phố hôm nay
Mưa bay mưa bay
Mưa về thành phố đêm nay
Mưa bay mưa bay
Mưa trong trái tim ta yêu thương lạc loài
Mưa đêm mưa đêm
Cho giấc mơ yêu nằm ngủ êm đềm
Mưa ơi mưa ơi
Hạt mưa tung bay
Như ngàn cánh chim trời
Hạt mưa rơi rơi
Mưa ơi bay đi
Khắp nẻo đường đời
Cho trái tim loài người
Mãi còn tha thiết tình tôi...
Hạt mưa long lanh
Trên lá xanh xanh 
Như sương mong manh
Chờ lá xa cành
Với bao ước mơ mộng lành
Trong trái tim tình yêu
Còn thiết tha nhiều
Trong cuộc đời đáng yêu
Đáng yêu và đáng yêu... 
Ơi hởi ! Là trái tim tình yêu...
Là trái tim tình yêu..............
Còn đắm say nhiều
Biết là bao nhiêu...
Biết là bao nhiêu...

TÌNH LY TAN

Tình yêu như thể dây tơ
Bứt đi sẽ đứt động hờ sẽ tan ( Xuân Diệu )
Tình yêu là giấc mộng vàng
Tình yêu là cõi Thiên Đàng trần ai
Tình yêu nào cũng đắm say
Rồi tình yêu cũng có ngày biệt ly
Tình yêu nào cũng đắm si
Đau thương gậm nhấm chia ly não nề
Tình yêu nào cũng tái tê
Rồi tình yêu cũng dầm dề lệ rơi...
Tình yêu nào cũng pha phôi
Lâu rồi cũng chán tình thôi nồng nàn
Tình nào hạnh phúc ngập tràn
Trăm năm rồi cũng ly tan cuối đời
Tình yêu buổi sáng tươi cười
Buổi chiều lại khóc người ơi phũ phàng
Tình nào hạnh phúc trần gian
Sau cùng rồi cũng lệ tràn như mưa
Tình yêu là một đường tơ
Dây tơ dễ đứt trời mơ dễ tàn
Tình yêu như một cung đàn
Tình tiết điệu nhịp nhàng mê ly
Tình yêu trong cõi hồn si
Si mê cho lắm cũng thì chia tay
Tình là đắng cắn là cay
Tình thường nhăn mặt nhăn mày vì đau
Tình yêu là một trái sầu
Yêu nhau cho lắm cắn đau lệ nhòa
Tình yêu trong cõi người ta
Một thời rồi cũng phôi pha héo tàn
Tình thường dễ vỡ dễ tan
Tình yêu trong cõi địa đàng tang thương
Tình là bài hát vô thường
Tình yêu là khúc đoạn trường ai ơi !
Anh đường anh tôi đường tôi
Đường chia đôi ngã cho đời biệt ly
Tình xa còn biết nói gì
Còn gì để nói sầu bi lạnh lùng
Khổ đau còn đó ngàn trùng
Như mây với nước mênh mông một trời
Tình ly không nói nên lời
Tình người ở lại khóc đời trăm năm
Tình là lệ đẫm mưa dầm
Tình tuôn tuôn lệ âm thầm xót xa
Trăm năm trong kiếp người ta
Tu là cội phúc tình là dây oan..! (Nguyễn Du)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét