https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

NHỮNG TÌNH KHÚC LÃNG MẠN THỜI THƠ ẤU CỦA CUNG TRẦM VŨ LANG

LÀM SAO BIẾT ĐƯỢC TÌNH YÊU

Rồi mây rồi nước gió lơ thơ
Trong cõi hồn ta vạn tiếng tơ
Mà tiếng tơ đồng trong cõi ái
Cơn say còn đó mộng còn mơ !

Ta đã sanh ra một cuộc đời
Để là nhung nhớ để yêu thôi
Để ôm ai đó hôn lồng ngực
Để ngắm mây trời gió thoảng trôi

Trời ơi tôi đã đã yêu ai
Tôi đã yêu và tôi ngất ngây
Tôi đã say rồi nên chẳng tỉnh
Trong hồn thơ thẩn một chiều say !

Tôi đã yêu rồi tôi đã yêu
Vóc hình yểu điệu biết bao nhiêu
Tình tôi lớn lắm trong trời đất
Ngây ngất bên ai mỗi buổi chiều !

Tình yêu ai biết được vì sao
Nó chiếm hồn ta tự lúc nào
Ta làm sao biết ai mà biết
Đêm mơ ngày mộng với chiêm bao ! (20 TUỔI)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét