TRĂM NĂM TÌNH ẤY CÕI TRẦN GIAN
Trăm năm tình ấy cõi trần gian
Mộng đã bay xa mộng đã tàn
Tất cả buồn đau và tất cả
Sầu tuôn tuôn lệ kiếp mơ hoang !
Trăm năm đau đớn cõi lòng tôi
Là nghĩa thương đau ở cuộc đời
Là khói sương trời mây gió thoảng
Trăm năm đời lắm ngập mưa rơi ! (lệ đời rơi)
Mưa mãi rơi và ta mãi đau
Đau thương giờ đã chất thành sầu
Hởi ơi trong cõi đời đau khổ
Trăm năm buồn lắm có là bao ?
Đời là một cõi tình đau khổ
Một cõi tang thương máu lệ tràn
Trăm năm cũng chỉ là một thuở
Rất là ngắn ngủi ở trần gian..!!!
Mộng đã bay xa mộng đã tàn
Tất cả buồn đau và tất cả
Sầu tuôn tuôn lệ kiếp mơ hoang !
Trăm năm đau đớn cõi lòng tôi
Là nghĩa thương đau ở cuộc đời
Là khói sương trời mây gió thoảng
Trăm năm đời lắm ngập mưa rơi ! (lệ đời rơi)
Mưa mãi rơi và ta mãi đau
Đau thương giờ đã chất thành sầu
Hởi ơi trong cõi đời đau khổ
Trăm năm buồn lắm có là bao ?
Đời là một cõi tình đau khổ
Một cõi tang thương máu lệ tràn
Trăm năm cũng chỉ là một thuở
Rất là ngắn ngủi ở trần gian..!!!
TÌNH BAY NHƯ LÁ THU
Hồn tôi giờ đã bay như lá
Như lá mùa thu như lá bay
Lá xưa xanh biếc thơm màu mạ (xanh lá mạ)
Giờ còn đâu nữa tuổi mơ say !
Ôi tuổi tình yêu qua rất mau
Để tôi ôm vạn khối ưu sầu
Đã yêu và khổ dời tôi khổ
Cay đắng trời ơi tôi đớn đau !
Rồi tuổi mùa xuân qua rất nhanh
Mắt yêu buồn thảm lệ long lanh
Trời ơi tôi tiếc mùa xuân thắm
Vì nắng thu vàng sương mỏng manh !
Tôi khóc trời ơi tôi đã khóc
Khóc thương ai đó lệ tuôn mành
Một thuở cùng ai thời tuổi ngọc
Một thời yêu dấu tuổi thiên thanh !
Nay đã qua rồi như khói mây
Như thể hoa tàn như gió bay
Như cả trời mây và biển rộng
Như mùa thu úa lá mơ phai !
Như lá mùa thu như lá bay
Lá xưa xanh biếc thơm màu mạ (xanh lá mạ)
Giờ còn đâu nữa tuổi mơ say !
Ôi tuổi tình yêu qua rất mau
Để tôi ôm vạn khối ưu sầu
Đã yêu và khổ dời tôi khổ
Cay đắng trời ơi tôi đớn đau !
Rồi tuổi mùa xuân qua rất nhanh
Mắt yêu buồn thảm lệ long lanh
Trời ơi tôi tiếc mùa xuân thắm
Vì nắng thu vàng sương mỏng manh !
Tôi khóc trời ơi tôi đã khóc
Khóc thương ai đó lệ tuôn mành
Một thuở cùng ai thời tuổi ngọc
Một thời yêu dấu tuổi thiên thanh !
Nay đã qua rồi như khói mây
Như thể hoa tàn như gió bay
Như cả trời mây và biển rộng
Như mùa thu úa lá mơ phai !
TÌNH YÊU NAY ĐÃ THÀNH THƠ
Bao giấc mơ tình tôi đã mơ
Tình yêu giờ đã biến thành thơ
Và trên trời thẳm mùa thu chết
Bao lá thơ tình bao lá mơ !
Bao giấc mơ tình bao khổ đau
Chất trong tim đó lệ ưu sầu
Đêm nay nhìn lá thu vàng úa
Lá đã thành chim bay rất cao ! (lá:honey)
Trời thu xanh xám sương còn đọng
Trong cõi bao la bến hải hồ
Ôi khói ôi sương tình rất mỏng
Áo mùa thu mộng khói sương mơ !
Quang cảnh thu buồn ta ngất ngây
Thả hồn theo gió với cùng mây
Và mây bàng bạc trong sương khói
Của mùa thu mộng lá mơ bay ! (phá luật)
Tình yêu giờ đã biến thành thơ
Và trên trời thẳm mùa thu chết
Bao lá thơ tình bao lá mơ !
Bao giấc mơ tình bao khổ đau
Chất trong tim đó lệ ưu sầu
Đêm nay nhìn lá thu vàng úa
Lá đã thành chim bay rất cao ! (lá:honey)
Trời thu xanh xám sương còn đọng
Trong cõi bao la bến hải hồ
Ôi khói ôi sương tình rất mỏng
Áo mùa thu mộng khói sương mơ !
Quang cảnh thu buồn ta ngất ngây
Thả hồn theo gió với cùng mây
Và mây bàng bạc trong sương khói
Của mùa thu mộng lá mơ bay ! (phá luật)
TRONG CÕI HOANG TÀN CỦA LÁ THU
Trời thu lạnh lẽo nước thu trong
Gió lạnh đêm nay lạnh cả lòng
Trong một chiều thu mưa lá rụng
Nghe hồn thơ thẩn lạnh như đông !
Ta đã yêu mùa thu lá rơi
Lá tung tứ phía ngập lưng trời
Hồn tôi một bến tình dang dở
Trong khói sương chiều gió thoảng trôi !
Hồn thơ tôi đó bay như lá
Như cõi lòng tôi như lá bay
Như thể trời mây và với cả
Mùa thu thay lá lá mơ phai !
Tôi đã yêu và tôi đã yêu
Tình như gió thoảng với mây chiều
Và mưa và nắng hồn rên xiết
Trong cõi hoang tàn bóng tịch liêu !
VIỄN TƯỢNG TÌNH THU
Và mưa và nắng khói sương thu
Với cả không gian gió bụi mù
Ôi gió ôi mơ về bến mộng
Trong hồn thơ thẩn một chiều thu !
Trời mây sương khói của mùa thu
Trăm giấc mơ tình cõi mộng mơ
Trong cả hồn ta như chiếc lá
Còn nghe văng vẳng tiếng ai ru !
Trong nắng vàng mơ buổi sớm mai
Nắng còn nằm ngủ ở trên mây
Sương còn đọng lại trên cành lá
Cho trái tim yêu mãi ngập đầy !
Rồi nắng vàng rơi trong gió bay
Gió rung cành liễu lá lung lay
Mây theo gió cuốn trời phong vũ
Trong khói sương chiều ôi ngất ngây !
Ta ngồi nghe gió một chiều thu
Văng vẳng từ xa tiếng gió ru
Gió thét mưa gào tung cát bụi
Cành cây trơ trụi giữa đêm thu !
Tôi thả hồn bay trong nắng mơ
Một chiều thu lạnh quá hoang sơ
Rồi mây rồi nước mùa thu xám
Trong cỏi bao la quá mịt mờ...
Rồi nắng thu về gợn bóng mây
Cho hồn thi sĩ ngủ trên cây
Trong cõi hoang tàn mưa lá rụng
Nằm mơ ai đó một chiều say...! ( Tặng Trang Lê )
Với cả không gian gió bụi mù
Ôi gió ôi mơ về bến mộng
Trong hồn thơ thẩn một chiều thu !
Trời mây sương khói của mùa thu
Trăm giấc mơ tình cõi mộng mơ
Trong cả hồn ta như chiếc lá
Còn nghe văng vẳng tiếng ai ru !
Trong nắng vàng mơ buổi sớm mai
Nắng còn nằm ngủ ở trên mây
Sương còn đọng lại trên cành lá
Cho trái tim yêu mãi ngập đầy !
Rồi nắng vàng rơi trong gió bay
Gió rung cành liễu lá lung lay
Mây theo gió cuốn trời phong vũ
Trong khói sương chiều ôi ngất ngây !
Ta ngồi nghe gió một chiều thu
Văng vẳng từ xa tiếng gió ru
Gió thét mưa gào tung cát bụi
Cành cây trơ trụi giữa đêm thu !
Tôi thả hồn bay trong nắng mơ
Một chiều thu lạnh quá hoang sơ
Rồi mây rồi nước mùa thu xám
Trong cỏi bao la quá mịt mờ...
Rồi nắng thu về gợn bóng mây
Cho hồn thi sĩ ngủ trên cây
Trong cõi hoang tàn mưa lá rụng
Nằm mơ ai đó một chiều say...! ( Tặng Trang Lê )
THƠ LÀ VƯỜN HOA THƠM NGỌC THẢO
Thơ là đấy vườn hoa thơm ngọc thảo
Ngập hồn thơ rộng mở trái tim yêu
Thơ là trăng là sương khói buổi chiều
Để tưới mát trái tim tình lãng mạn !
Xin cho ta một linh hồn tươi sáng
Cửa thiên đường ta chấp cánh bay cao
Để hồn ta sáng mãi tợ muôn sao
Thơ bất tử trái tim tình bất diệt
Thơ là đấy để hồn ta rên xiết
Để tim ta quyết liệt với tình yêu
Bởi thơ tình rất ý nghĩa cao siêu
Bởi là thế tình cao xa diệu vợi...
Thơ là đấy cánh chim trời mong mỏi
Không còn ai ràng buộc cõi trần ai
Thơ là hoa là nắng ngập trời mây
Là bất tử trong trái tim nhân loại
Tình đã chín xin người mau hãy hái
Vườn hoa thơm trái ngọt để ta yêu
Yêu cho mau tình say đắm thật nhiều
Rồi thế giới cũng có ngày tận diệt..!
Ngập hồn thơ rộng mở trái tim yêu
Thơ là trăng là sương khói buổi chiều
Để tưới mát trái tim tình lãng mạn !
Xin cho ta một linh hồn tươi sáng
Cửa thiên đường ta chấp cánh bay cao
Để hồn ta sáng mãi tợ muôn sao
Thơ bất tử trái tim tình bất diệt
Thơ là đấy để hồn ta rên xiết
Để tim ta quyết liệt với tình yêu
Bởi thơ tình rất ý nghĩa cao siêu
Bởi là thế tình cao xa diệu vợi...
Thơ là đấy cánh chim trời mong mỏi
Không còn ai ràng buộc cõi trần ai
Thơ là hoa là nắng ngập trời mây
Là bất tử trong trái tim nhân loại
Tình đã chín xin người mau hãy hái
Vườn hoa thơm trái ngọt để ta yêu
Yêu cho mau tình say đắm thật nhiều
Rồi thế giới cũng có ngày tận diệt..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét