https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

TRONG NỖI KHỔ ĐAU CỦA CUỘC ĐỜI

Hãy vui mà sống với đời đau
Ráng sống mà vui chớ khổ đau
Đời sáng chán hay không đáng chán
Sống vui quên hết chớ ưu sầu !

Đời còn mộng đẹp biết bao nhiêu
Thôi thì ta nhé cứ yêu yêu
Cứ yêu dể sống ta còn sống
Đời còn đẹp lắm biết bao nhiêu !

Ta đã yêu và ta khổ đau
Thế gian tình ái chất thành sầu
Sầu ta căm lặng vui không nói
Đời là bể khổ biết làm sao !

Dù cho đời khổ yêu là khổ
Vẫn phải là yêu vẫn phải yêu
Phải yêu để sống không thì chết
Còn hơn là sống , sống không yêu !

Dù cho tình khổ yêu là khổ
Khóc bởi tình yêu lệ rất nhiều
Thà khổ vì yêu hơn phải lổ
Vì không được kẻ đoái hoài yêu !

Tình là đau khổ biết bao nhiêu
Lệ của tình yêu lệ quá nhiều
Biết bao kẻ chết yêu mà chết
Bởi vì đau khổ bởi vì yêu !

Trong khổ đau rồi ta lớn khôn
Ta viết thơ yêu để bớt buồn
Đời lắm ân tình cay đắng quá
Ta làm thi sĩ mãi cô đơn !

Dù đau dù khổ cõi trần gian
Cái khổ đau ơi ! Quí tợ vàng
Ta thả hồn thơ ngàn vạn dặm
Thơ ta nổi tiếng khắp nhân gian !

Thơ cũng đau lòng ta cũng đau
Đau vì tình lỡ phải xa nhau
Dù cho ai đó là khinh bỉ
Máu đã tuôn tuôn lệ cứ trào !

Cứ khóc đi em đời có khổ
Nay ta lấy khổ để làm vui
Kiếp sau thôi nhé xin về Phật
Để kiếp nhân sinh bớt ngậm ngùi !

Ta vần yêu người như yêu ta
Lòng ta cao quý tận Thiên Hà(giải Thiên Hà trêntrời
Ta thương tất cả đời đau khổ
Trong kiếp đau thương bể ái hà ! (cõi thế gian)

Thân tặng chị Phùng huong Nhu kỹ niệm (20 phút xktt)




KIẾP NHÂN SINH : TÌNH YÊU VÀ CUỘC ĐỜI

July 15, 2014 at 9:01am
Tình tan là kiếp ưu sầu
Hoa tàn là kiếp khổ đau con người !
Đường chia đôi ngã đôi đời
Hoa xưa héo úa tình ơi đâu còn !
Ngày nào ta tuổi xanh non
Tuổi xuân đẹp lắm ta còn mộng mơ
Ngày nào ta tuổi măng tơ
Tuôi xuân phơi phới ta chờ để yêu
Ngày nào đẹp biết bao nhiêu
Xuân nay tàn cổi lệ nhiều như mưa
Đau thương đời quá thẫn thờ
Tình xưa đã chết tuổi mơ không còn
Chỉ còn một tấm lòng son
Nhớ thương ai đó hãy còn thiên thu
Tình như gió cuốn mây mù
Mây bay về núi âm u ngập trời
Người ơi ta đã xa người
Như trăng với nước xa vời ngàn năm
mắt xưa đẹp tợ trăng rắm
Mà nay nhan sắc phai tàn như hoa
Trăm năm trong kiếp người ta
Nào ai có biết ta mà đi đâu
đắng cay vì bởi qua cầu
Lệ tuôn tuôn chảy ngập sầu trần gian..!


CTVL XIN TĂNG CHO NHỮNG AI DANG DỞ VÀ ĐAU KHỔ VÌ TÌNH YÊU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét