Hôm nay trời đẹp mây cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn
Nhớ ai tôi nhớ luôn luôn
Tương tư nên đó tôi thường đớn đau
Nhớ người tôi nhớ xanh xao
Cô đơn nằm mộng đêm nào nhớ nhung
Tôi nằm tôi ngủ trong mùng
Em ơi em hởi lạnh lùng cô đơn
(CTVL phóng tác theo bài thơ
tình bất hủ của Xuân Diệu có dịch ra bằng thơ tiếng Anh ở phía dưới)
TODAY THE SKY'S BEAUTIFUL THE CLOUD'S HIGH
I am sad but I don't understand I am sad
Missing somebody, I miss always and always...
Lovesick, so , I am often painful...
Missing a person, I miss in blue sadness
Lovely, lying in dream, nightly missing
I lie I sleep in the mosquitonet
Darling ! Baby ! cold and lone.............!
Sài Gòn một sáng mùa thu 29/8/2014
Bài thơ tiếng Việt tôi viết 3 phút,thơ tiếng Anh tôi viết trên giấy 3 phút rồi sau khi ăn sáng tôi online
THƠ ĐƯỜNG CỦA BẢO LỘC MAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG
BÀI 1
TÌNH YÊU LÀ CÓ NGHĨA GÌ KHÔNG HỞ EM
TÌNH YÊU LÀ CÓ NGHĨA GÌ KHÔNG ?
CÓ NGHĨA AI ƠI RẤT MẶN NỒNG !
NHỚ NHỚ THƯƠNG THƯƠNG RỒI MỘNG TƯỞNG
BUỒN BUỒN KHỔ KHỔ BỞI CHỜ MONG
TƯƠNG TƯ NGÀY THÁNG ÔM SẦU MỘNG
TIẾC NHỚ THỜI XANH THẤY NÃO LÒNG
ĐAU LẮM LÒNG TA NGƯỜI MỘT CỎI
NHỚ EM NHIỀU LẮM BIẾT HAY KHÔNG ?
BÀI 2
NHỚ VỀ ĐÀ LẠT
ĐÀ LẠT CHIỀU XUÂN NHỚ MỘT NGƯỜI
NHỚ NÀNG TIÊN NỮ CỎI XA XÔI
NĂM NĂM THƯƠNG NHỚ VỀ QUÊ ẤY
THÁNG THÁNG TƯƠNG TƯ TẬN XỨ NGƯỜI
BẾN CŨ RỪNG THÔNG TRỜI VẮNG VẺ
ĐƯỜNG XƯA SƯƠNG KHÓI CẢNH CHƠI VƠI....
HỞI ƠI ! MÂY NƯỚC XA NGÀN DẶM
AI BIẾT NƠI ĐÂY NHỚ MỘT NGƯỜI.......!
BÀI 3
BÓNG HOÀNG HÔN
TRỜI CHIỀU BÃNG LÃNG GIÓ XUÂN SANG
MÂY NƯỚC ÊM ÊM ÁNH SẮC VÀNG
NHỚ ĐẾN AI KIA MIỀN XỨ LẠNH
THƯƠNG VỀ EM ĐÓ CỎI THIÊN ĐÀNG
HOÀNG HÔN LẠNH LẼO BÊN HÀNG DẬU
SƯƠNG KHÓI PHAI MỜ CẢNH THẾ GIAN
TRỜI MÂY XANH XÁM CHIM NGÀN CÁNH
BAY TẬN KHÔNG GIAN CỎI NGÚT NGÀN...!
BÀI 4
TRỜI XUÂN
TRỜI XUÂN MAN MÁC GIÓ HIU HIU
NHỚ LẮM EM ƠI MỖI BUỔI CHIỀU
NHỚ CỎI THIÊN ĐÀNG NƠI XỨ LẠNH
NHỚ MIỀN ĐÀ LẠT BẾN MƠ YÊU......
DỪNG CHÂN THƠ THẪN TRỜI MÂY NƯỚC
TẠM BƯỚC GIANG HỒ CHỐN TỊCH LIÊU !
NGHE THOÁNG ĐÂU ĐÂY NGÀN TIẾNG GỌI
DƯỜNG NHƯ TIẾNG ẤY CỦA EM YÊU........?
TRĂNG KHUYA LẠNH LẼO
TRĂNG KHUYA LẠNH LẼO THẬT BUỒN TEO
CẢNH VẮNG ĐÊM TRƯỜNG GIÓ HẮC HIU
GIÓ THỔI NGÀN NĂM TRỜI LẠNH LẼO
MƯA TRÔI MUÔN THUỞ ĐẤT TIÊU ĐIỀU
NỔI BUỒN VẠN KIẾP VÌ NHUNG NHỚ
CẢNH CŨ NGÀN NĂM BỞI QUẠNH HIU !
EM HỞI NƠI MIỀN XA XỨ LẠNH
CHO ANH GỞI GIÓ MỘT ĐÔI ĐIỀU....!
NHỮNG BÀI THƠ ĐƯỜNG BẤT HỦ ĐẦY MÀU SẮC TÂM LÝ XÃ HỘI CỦA CUỘC ĐỜI
CÒN YÊU HAY HẾT YÊU
Còn yêu còn mãi làm thơ
hết thơ thì cũng hết mơ ái tình
rồi thì cũng hết nợ tình
không yêu, tình chết, thơ tình chết theo !
THƠ ĐƯỜNG LUẬT THẤT NGÔN BÁT CÚ (RẤT KHÓ LÀM)
ĐÓN GIÓ ĐÔNG VỀ (TK1)
Gió hiu hiu hắc gió đông về
chợt thấy lòng mình quá ủ ê
sương trắng chiều hoang mây lững thững
đêm tàn mưa lạnh gió lê thê
gió lơ thơ gió rung cành lá
hoa lạnh lùng hoa mộng ước thề
mây tím đông về trong giá lạnh
trời buồn thăm thẳm lạnh hồn quê ! (2 PHÚT)
HOA LÁ TÀN PHAI (TK2)
xuân tàn nhan sắc cũng phôi pha
sắc đẹp trời cho hết mặn mà
một thuở vàng son em đã có
ngàn năm đau khổ lệ còn sa......
trời ơi ! lòng thấy thương ai đó
ồ nắng ! vàng mơ ngập bóng tà
thề sự thăng trầm ai biết được
đau buồn muôn kiếp mãi trong ta !
(bài thơ trên xuất khẩu thành thơ chỉ hai phút)
SÀI GÒN 29/12/2011
MỘT KIẾP SẦU THƯƠNG (TK3)
Đau buồn muôn kiếp ngập lòng ta
Lệ thảm sầu thương ta với ta
thế sự thăng trầm mưa gió bảo
lòng người bạc ác khói sương sa
biển trời non nước hồn thu thảo
sông núi trời nam đậm nét hoa !
ơi hởi lòng người sâu tợ biển
đau thương còn đó mãi không nhòa !
(bài nầy xuất khẩu thành thơ 5 phút )
SÀI GÒN 29/12/2011
TA VỚI TA BUỒN (TK4)
Đông đã về rồi ta với ta
gió mùa thu trước đã phôi pha
lá hoa sông núi hồn thu thảo
mây nước trời xanh bóng xế tà
còn nắng còn mưa giông gió bảo
còn tình còn nghĩa khói sương sa
chợt ánh xuân hồng loe lói nắng
nghe mùa xuân đến ngập hồn hoa....
(bài nầy chỉ 3 phút)
SÀI GÒN 29/12/2011
GÍÓ ƠI (TK5)
Gió ơi ! chớ để cánh hoa tàn
cho héo hồn thơ lệ chứa chan
một thuở vàng son hoa tuổi dại
ngàn đời son sắc bóng mơ hoang
lá hoa xanh mướt hồn yêu dấu
một thuở hoang tàn vạn kiếp mang !
ơi hởi ! đời người sao ngắn ngủi
xót thương ai đó lệ tuôn tràn......!
(bài này 5 phút )
SÀI GÒN 29/12/2011
SANH RA TRONG MỘT CỎI ĐỜI (TK6)
Sanh ra trong một cỏi đời đau
thế sự trần gian một kiếp sầu
một kiếp bi thương đời lận đận
ngàn đời đau khổ lệ thương đau
yêu nhau chi mấy rồi đau khổ
yêu để bao lần lại khổ đau....!
để khóc để thương và để hận
chữ tình cay đắng biết là bao !
(bài nầy chỉ trong 2 phút)
THƠ TỰ DO THEO LUẬT RIÊNG CỦA BẢO LỘC MAURICE
NHỮNG BÀI THƠ TỰ DO BẤT HỦ VIẾT THEO LUẬT RIÊNG CỦA CUNG TRẦM VŨ LANG CHẾ BIẾN KHOẢNG 20 NĂM TRƯỚC ĐÂY
NGUỒN THƠ ĐẾN TỪ ĐÂU
Em hỏi đó !
nguồn thơ đến từ đâu tôi có ?
tôi trả lời
từ gió với trăng mơ !
lúc sao khuya
tôi nhặt ánh sao mờ
rồi cảm hứng
viết vần thơ bất tử...
Ôi ! tình yêu
là đề tài muôn thuở
mơ theo trăng
nghe hồn vía bay bay.,..
yêu rất nhiều
trong cỏi thế trần ai...!
rồi tỉnh mộng
thả hồn bay theo gió !
tình mãi đẹp
bài tình ca dang dở
để ta yêu
muôn thuở cỏi trần gian...
theo gió bay
trên vạn cỏi thiên đàng...
rồi quấn quít
bên em thành bất tử !
xin hãy đến cùng ta !
em đừng do dự
ta sẽ hôn em
từng thớ thịt làn da...
để ta yêu
đôi má rất mặn mà
rồi anh sẽ
tôn em Thần Vệ Nữ !
đến cùng ta
hãy quên niềm quá khứ
những đau thương
đầy ấp cả trần gian
hãy yêu nhau
trong một cỏi địa đàng
rồi chấp cánh
tìm về trong cỏi mộng !
yêu là đấy
ví như làn khói mỏng
với cùng sương
buổi sớm một ngày mơ ...
rồi kéo dây
tình ái để giăng tơ....
thả hồn về
trong vạn cỏi trời mơ....
rồi từ đấy...
làm thơ tình lãng mạng....
xin cho ta
một linh hồn sáng lạng
để hồn thơ
sáng mãi với muôn trăng !
bay lên cao
để âu yếm chị Hằng
rồi hóa kiếp mây ngàn
bay theo gió......
sương với khói
cùng mây là muôn thuở
bướm cùng hoa
muôn kiếp mãi yêu nhau
để hôn ai
trên môi má mộng đào
rồi chợt biến
lời thanh tao sầu muộn...!
ôi tình ta !
một khung trời hoa mộng
để mơ ai
ngàn kiếp mãi bên nhau
để yêu em !
cho lòng hết sầu đau
trong cỏi thế
chất sầu thành biển cả !
trong cô đơn
niềm đau còn quá sá
suối thiên đàng
ta tẳm rửa hồn ta
để bay cao
trên ngàn dãy thiên hà!
nhìn xuống thế
nghe xót xa đầy lệ...!
thơ là đấy
để hồn thơ rên rỉ
để tung bay
trên khắp cả trần ai...!
để tìm về
muôn vạn cỏi Bồng lai
rồi hóa phép
hồn thơ bay vạn thuở !
ta mãi để
hồn bay theo với gió
hồn lại về
cùng với gió muôn trăng !
chốn địa đàng
lưu dấu bụi thời gian !
cho mãi mãi
hồn thơ tình bất diệt....
ôi thế gian
chuyện tình yêu quyết liệt
muôn đời sau
vẫn còn mãi yêu yêu.....
ta giăng tơ
tình ái rất cao siêu
rồi cất cánh
thơ tình theo với gió.....
tình mãi đẹp
lời tình ca dang dở
thả hồn thơ
muôn thuở để yêu thương !
để bay cao
trong khắp cỏi thiên đường
rồi ca tụng
em Nữ Thần Tinh Ái !
ôi thiên thu
và sẽ là mãi mãi
cỏi trần gian
vẫn mãi để yêu nhau
để cho quên
ngàn vạn nổi ưu sầu
đã chất chứa
từ muôn ngàn thế kỷ !
nên ta đấy
mãi yêu em đầy lệ
bởi vì đời
ngắn ngủi lắm em ơi !
hãy cố yêu
nhau nhé một thời thôi !
rồi tất cả
sau cùng tan mất hết !
rồi tất cả
mọi người đều phải chết
đi về đâu ?
ai biết sẽ về đâu !
nên thế gian
là vạn thảm thành sầu
là cỏi giả
ai ơi đấy máu lệ !
thơ là đấy !
nổi lòng anh xin kể
cho em nghe
nổi đau khổ con người !
chỉ trăm năm
đời ngắn ngủi ai ơi !
cố vui sống
dù đời là biển khổ !
lời tình yêu
mãi vẫn còn dang dở
mơ cung trăng
hồn muôn thuở ta bay
chỉ một thời
thôi nhé cỏi trần ai
ôi đau khổ
trần gian đầy máu lệ.......!
dù là thế
dù đời là thế thế
ta vẫn yêu
mãi mãi
vẫn là yêu !
dù đau thương
dù là ít hay nhiều
đời vẫn mãi
đáng yêu và đáng sống!
đời là đấy
hãy mơ cùng với mộng
sống không mơ
tàn mộng cuộc đời ta
bởi trăm năm
trong kiếp sống người ta
cho dù khổ
ta vẫn là yêu dấu
bởi cô đơn
thường nghe lòng điên đảo
bởi không yêu
là lổ đó ai ơi !
đời có vui
có khóc
lại có cười
và như thế
cuộc đời đầy ý nghĩa ?
trong nổi đau
ngàn năm mình thấm thía
bởi cuộc đời
là thế !
trốn đi đâu ?
trong đau thương
dù vạn thảm nghìn sầu
vẫn phải sống
vì tình yêu
bất diệt......!
Em hỏi đó !
nguồn thơ đến từ đâu tôi có ?
tôi trả lời
từ gió với trăng mơ !
lúc sao khuya
tôi nhặt ánh sao mờ
rồi cảm hứng
viết vần thơ bất tử...
Ôi ! tình yêu
là đề tài muôn thuở
mơ theo trăng
nghe hồn vía bay bay.,..
yêu rất nhiều
trong cỏi thế trần ai...!
rồi tỉnh mộng
thả hồn bay theo gió !
tình mãi đẹp
bài tình ca dang dở
để ta yêu
muôn thuở cỏi trần gian...
theo gió bay
trên vạn cỏi thiên đàng...
rồi quấn quít
bên em thành bất tử !
xin hãy đến cùng ta !
em đừng do dự
ta sẽ hôn em
từng thớ thịt làn da...
để ta yêu
đôi má rất mặn mà
rồi anh sẽ
tôn em Thần Vệ Nữ !
đến cùng ta
hãy quên niềm quá khứ
những đau thương
đầy ấp cả trần gian
hãy yêu nhau
trong một cỏi địa đàng
rồi chấp cánh
tìm về trong cỏi mộng !
yêu là đấy
ví như làn khói mỏng
với cùng sương
buổi sớm một ngày mơ ...
rồi kéo dây
tình ái để giăng tơ....
thả hồn về
trong vạn cỏi trời mơ....
rồi từ đấy...
làm thơ tình lãng mạng....
xin cho ta
một linh hồn sáng lạng
để hồn thơ
sáng mãi với muôn trăng !
bay lên cao
để âu yếm chị Hằng
rồi hóa kiếp mây ngàn
bay theo gió......
sương với khói
cùng mây là muôn thuở
bướm cùng hoa
muôn kiếp mãi yêu nhau
để hôn ai
trên môi má mộng đào
rồi chợt biến
lời thanh tao sầu muộn...!
ôi tình ta !
một khung trời hoa mộng
để mơ ai
ngàn kiếp mãi bên nhau
để yêu em !
cho lòng hết sầu đau
trong cỏi thế
chất sầu thành biển cả !
trong cô đơn
niềm đau còn quá sá
suối thiên đàng
ta tẳm rửa hồn ta
để bay cao
trên ngàn dãy thiên hà!
nhìn xuống thế
nghe xót xa đầy lệ...!
thơ là đấy
để hồn thơ rên rỉ
để tung bay
trên khắp cả trần ai...!
để tìm về
muôn vạn cỏi Bồng lai
rồi hóa phép
hồn thơ bay vạn thuở !
ta mãi để
hồn bay theo với gió
hồn lại về
cùng với gió muôn trăng !
chốn địa đàng
lưu dấu bụi thời gian !
cho mãi mãi
hồn thơ tình bất diệt....
ôi thế gian
chuyện tình yêu quyết liệt
muôn đời sau
vẫn còn mãi yêu yêu.....
ta giăng tơ
tình ái rất cao siêu
rồi cất cánh
thơ tình theo với gió.....
tình mãi đẹp
lời tình ca dang dở
thả hồn thơ
muôn thuở để yêu thương !
để bay cao
trong khắp cỏi thiên đường
rồi ca tụng
em Nữ Thần Tinh Ái !
ôi thiên thu
và sẽ là mãi mãi
cỏi trần gian
vẫn mãi để yêu nhau
để cho quên
ngàn vạn nổi ưu sầu
đã chất chứa
từ muôn ngàn thế kỷ !
nên ta đấy
mãi yêu em đầy lệ
bởi vì đời
ngắn ngủi lắm em ơi !
hãy cố yêu
nhau nhé một thời thôi !
rồi tất cả
sau cùng tan mất hết !
rồi tất cả
mọi người đều phải chết
đi về đâu ?
ai biết sẽ về đâu !
nên thế gian
là vạn thảm thành sầu
là cỏi giả
ai ơi đấy máu lệ !
thơ là đấy !
nổi lòng anh xin kể
cho em nghe
nổi đau khổ con người !
chỉ trăm năm
đời ngắn ngủi ai ơi !
cố vui sống
dù đời là biển khổ !
lời tình yêu
mãi vẫn còn dang dở
mơ cung trăng
hồn muôn thuở ta bay
chỉ một thời
thôi nhé cỏi trần ai
ôi đau khổ
trần gian đầy máu lệ.......!
dù là thế
dù đời là thế thế
ta vẫn yêu
mãi mãi
vẫn là yêu !
dù đau thương
dù là ít hay nhiều
đời vẫn mãi
đáng yêu và đáng sống!
đời là đấy
hãy mơ cùng với mộng
sống không mơ
tàn mộng cuộc đời ta
bởi trăm năm
trong kiếp sống người ta
cho dù khổ
ta vẫn là yêu dấu
bởi cô đơn
thường nghe lòng điên đảo
bởi không yêu
là lổ đó ai ơi !
đời có vui
có khóc
lại có cười
và như thế
cuộc đời đầy ý nghĩa ?
trong nổi đau
ngàn năm mình thấm thía
bởi cuộc đời
là thế !
trốn đi đâu ?
trong đau thương
dù vạn thảm nghìn sầu
vẫn phải sống
vì tình yêu
bất diệt......!
ĐÓI TÌNH YÊU
Tóc em bay
trong một ngày nắng chói
môi em hồng
cho anh đói tình yêu !
em ơi !
chẳng muốn chi nhiều...
muốn hôn một cái
là điều
anh mơ........!
Em đừng nghĩ
anh khờ và vụng dại
đâu tội gì
anh để mãi trong lòng
nói ra
thì có hơn không
may ra
được nụ
hôn nồng em cho !
trong một ngày nắng chói
môi em hồng
cho anh đói tình yêu !
em ơi !
chẳng muốn chi nhiều...
muốn hôn một cái
là điều
anh mơ........!
Em đừng nghĩ
anh khờ và vụng dại
đâu tội gì
anh để mãi trong lòng
nói ra
thì có hơn không
may ra
được nụ
hôn nồng em cho !
Bởi vì
Em quá thơm tho
nên trong giấc ngủ
anh mơ
thấy nàng
Đêm đêm
Anh cứ mơ màng
Ngày thì chẳng ngủ
Lang thang bến tình
Trời ơi
Em quá đẹp xinh
Đẹp chi em hởi
Cho mình
Tương tư !
Yêu ai nhiều quá nên khờ
Không yêu
Không được
Nên mơ
Tối ngày
Mơ hoài đôi má của ai
Mắt em huyền thoại tóc bay ngàn trùng
Yêu em
Yêu đến tận cùng
Đến ngày tận thế thủy chung với nàng
Có em là cõi thiên đàng
Bởi em là giấc mộng vàng của anh
Anh say đắm
Long lanh mắt biếc
Nên ngồi đây
Anh liếc nhìn em
Rồi nghe trong cả trái tim
Tim tình yêu đó lim dim mắt tình
Em ơi hởi
Lòng mình đắm đuối
Đừng để lòng
Lạnh nguội nghe em
Nhìn em
Anh thấy anh thèm
Thèm yêu em quá
Nàng tiên của lòng
Cô đơn đời quá long đong
Nên anh say nụ hôn nồng mê ly
Tình yêu
Là cõi lòng si
Ngất ngây em hởi
Biết gì nữa đâu.....!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét