Ôi hoàng hoa hởi hoàng hoa
Sao hoa tàn tạ hồn ta lạnh lùng
Để lòng thơ nhớ thơ nhung
Để ta nức nở với dòng thơ thơ
Ánh trăng còn đó trăng mơ
Tình ta chưa lặn trăng mờ sao trăng !
Ta bay lên hỏi chị Hằng
Sao trăng cứ mãi mơ màng với thơ !
Trăng thu vàng lá trăng mơ
Ta còn yêu lắm trăng mờ làm chi
Để tình ly biệt biệt ly
Kiếp nhân sinh đó sầu bi lệ tràn !
Trăng ơi trăng hởi trăng tàn
Trăng cùng mưa gió trăng tan bên hồ
Thủy triều lên xuống nhấp nhô
Long lanh trong nước một bồ trăng yêu
Trăng ơi trăng hởi trăng chiều
Trăng đi bỏ lại tiêu điều mình ta
Ngàn năm còn ánh sao sa
Thì trăng mãi sáng gọi là siêu sao !
Trăng từ trên cõi trời cao
Ta mơ trăng mãi ngày nào gặp trăng
Đêm nay ta uống trăng vàng
Gom mây với gió mơ màng làm thơ !
Kể từ đây về sau CTVL viết thơ tổng hợp các trường phái Lãng Mạn (Romanticism) của Xuân Diệu ở Viet Nam và Đại Thi Hào Lamartine ở Pháp, trường phái Tượng Trưng (Symbolism) của Hàn Mạc Tử ở Việt Nam và Đại Thi Hào
Baudelaire ở Pháp và Trường Phái Siêu Thực (Supernaturalism) và Trường Phái Siêu Hình Học (Metaphysics) của chính mình để vượt ra khỏi không gian và thời gian của đời sống con người để gởi gấm trái tim mình về thế giới siêu tâm linh vô hình (invisible world) thuộc về quyền lực siêu vô hình (super unseen power) vì các nhà thơ Pháp nói rằng " Thơ ca là gạch nối với Thần Thánh" còn CTVL thì nói rằng " Thơ ca là một Thế Giới Siêu Tâm Linh" (super spirit World)
có thể vượt lên trên đỉnh cao của tư tưởng trên cả tư tưởng của Âm Nhạc .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét