Chiều thu lá đổ rụng chiều thu
Gió rít bên sông cát mịt mù
Sóng vỗ căm hờn cơn gió đến
Mưa chiều lẳng lặng đón đêm thu !
Kìa hãy nhìn đi cảnh tượng trời
Không gian mờ nhạt tận ngàn khơi
Muôn bề u ám trời hiu quạnh
Không bóng người đi giữa cuộc đời !
Thơ ngẩn ngơ buồn như khói sương
Gió trăng về mãi cõi thiên đường
Lòng ta một trái tim băng giá
Theo khói sương trời gió bốn phương !
Chiều thu lạnh lắm lá thu rơi
Lác đác bên sông ngập khắp trời
Bao cánh chim chiều bay lặng lẽ
Tìm về tổ ấm lạnh lùng trôi...
Trong cảnh hoang tàn của lá thu
Gió giông còn mãi với mây mù
Tôi còn ngắm mãi thu rơi lá
Nghe tiếng thời gian gió bụi mờ...
Tôi đi đi giữa cuộc đời đau
Mà ngắm thu bay mãi lá sầu
Lá của ngàn năm muôn thuở trước
Xa rồi một thuở đã yêu nhau...! (17/9/2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét