https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014

KIẾP NGƯỜI GIẢ TẠM

Ta sanh ra ở cuộc đời
Để yêu để khổ để rồi ra đi
Tình yêu nào cũng biệt ly
Tình nào rồi cũng chia lìa ai ơi
Tình nào cũng khóc cũng cười
Nỗi đau lớn nhất trong đời ly tan
Mới yêu tình đẹp như vàng
Lâu rồi cũng hết cũng tàn thế thôi
Không gì bền chặc ai ơi
Yêu nhau một thuở để rồi chia tay
Tình nào rồi cũng phôi phai
Tình nào rồi cũng có ngày ly bôi
Đau thương nhiều lắm trong đời
Chỉ là giả tạm kiếp người trăm năm
Buổi ra đi ấy âm thầm
Tình nào cũng hết trăm năm một thời
Trăm năm tình một cuộc đời
Đau thương nhiều lắm kiếp người tang thương
Phù du ảo tưởng vô thường
Chỉ là một kiếp đoạn trường trần ai...!
Trăm năm một kiếp không dài
Rất là ngắn ngủi phôi phai não nề
Chỉ là giây phút đam mê
Trở về cát bụi tràn trề khổ đau
Chỉ là một kiếp ưu sầu
Nào ai biết được về đâu mịt mùng
Đau thương còn mãi muôn trùng
Đời là biển khổ trùng trùng mưa rơi
Chỉ là hai chữ ly bôi
Ta ngồi ta khóc cho đời ngàn năm
Đau thương một cõi âm thầm
Mưa tuôn đẫm lễ chan dầm đời ta...
Còn đâu tình ái kiêu xa
Chỉ là nước mắt chan hòa trần gian
Như hoa rồi cũng phai tàn
Lá kia rồi cũng lên đàng biệt ly...

(Xem xong hãy khóc đi cho vơi nỗi buồn
bạn nhé)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét