Tình yêu giờ đã phôi phai
Như chim ngàn cánh như mây ngàn trùng
Nắng mưa sương gió bảo bùng
Trời cao đất rộng mênh mông núi rừng
Tình tan là trận cuồng phong
Gió tung bọt nước bềnh bồng biển khơi
Nước mây giờ quá xa vời
Đêm trăng ta đứng giữa trời làm thơ
Ngàn năm còn ánh trăng mơ
Trăng ơi trăng hởi trăng chờ nghe trăng
Ta nằm ta ngủ mơ màng
Chờ trăng trăng lặn tình tàn ta đau
Gió mưa còn mãi rì rào
Nghe chim ríu rít trên cao lá cành
Lá nào lá của màu xanh
Mà nay lá đã phai thành vàng tươi
Lá yêu giờ đã không cười
Buồn ơi vì đã xa người yêu xưa
Trời còn mưa nắng nắng mưa
Tương tư ai đó bên bờ sông xanh
Tình xưa tan vỡ mộng lành
Đường chia đôi ngã lệ thành mưa rơi
Đêm nay ta nhớ một người
Lệ tan thành đá một trời đau thương
Biệt ly là hết đôi đường
Tình yêu là kiếp đoạn trường thế nhân
Chiều nay buồn lắm bâng khuâng
Ngắm mây ngắm nước lâng lâng trong lòng
Tóc bay theo gió mưa cuồng
Mưa còn mưa mãi tình tuôn lệ nhòa
Trăm năm trong cõi người ta
Tu là cội phúc tình là dây oan...
(15 phút xktt 23/9/2014)
(Nguyễn Du hai câu sau cùng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét