Ta đi với gió mây ngàn
Bình an hạnh phúc thênh thang cõi trời
Ta đi giữa chốn không người
Hồn nghe yên ấm một đời bình an
Ta đi trong cõi trần gian
Mà ta cứ ngỡ thiên đàng trên cao
Đêm nghe gió thổi rì rào
Suối mưa cứ đổ ào ào lá rơi
Ta đi trong cả cuộc đời
Tương lai rạng rỡ sáng ngời như sao
Ta đi vườn lá lao xao
Còn nghe chim hót hôm nào trên cây
Ta đi thu lá rụng đầy
Còn nghe ai đó tình say ấm lòng
Ta đi trời đất mênh mông
Nước mây giờ đã bềnh bồng trong mưa
Ta đi trong cõi ngàn thơ
Nên ta ngồi đó còn mơ nắng hồng
Thu rồi giá lạnh sang đông
Ta mơ ai đó bóng hồng trong mơ
Tuổi thiên thần đó tuổi thơ
Một thời qua mất bây giờ ta đau !
Lòng ta mơ tưởng khát khao
Một thời thơ ấu tình nào trôi qua
Một thời mơ mộng đã xa
Em ơi em hởi ngàn xa dặm ngàn
Nhớ người tình cũ miên man
Đêm nay ngắm ánh trăng vàng làm thơ
Thơ ơi tình đã mịt mờ
Nên ta ngồi viết thơ mơ nhớ nàng...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét