https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

MỘT RỪNG THÔNG VẠN ĐỒI THÔNG

Một rừng thông vạn đồi thông
Ngàn năm còn đó mênh mông núi đồi
Chút tình trong cõi hồn tôi
Chút mây cùng nắng sương trời ban mai
Ngàn thông reo, lá rụng đầy    
Khói mây man mác rùng cây xanh rờn
Bâng khuâng trong cõi mịt mùng
Gió ơi gió hởi sương trời lá bay
Ta đi trong nắng ngập đầy
Bình minh chỗi dậy tình say ấm nồng
Hồn ta thơ thẩn mông lung
Chiều thu lá rụng nghe lòng quạnh hiu
Hoang sơ một cõi tiêu điều
Ru hồn nhân thế một chiều mưa bay
Một chiều hương ấm tình say
Ta còn đi mãi tháng ngày rong rêu
Đi lên chót núi cheo leo
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn một chiều đông sang
Chiều thu rơi rớt lá vàng
Lá bay theo gió mây ngàn suối reo
Một chiều mưa gió quạnh hiu
Phật ơi con nhớ lòng yêu Phật Đà
Nam Mô bổn sư Thích Ca
A Di Đà Phật con mà lo tu
Tâm con giờ vén mây mù
Trăm năm con sẽ bay vù Tây Phương
Ngàn năm nơi cõi Phật Đường
A Di Đà Phật độ thương con lành
Hồng trần thoát chốn tử sanh
Độ con về cõi Tây Phương Phật Đà
Cầu cho tất cả người ta
Ai ai nấy nấy ráng mà lo tu !             

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét