https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

ÔM THƠ SẦU MUỘN

Ta ngồi đó ngắm thu tàn lá đổ
Ôm muôn trăng hồn than thở ta bay
Để hồn thơ muôn kiếp ngủ trên mây 
Và mãi mãi thơ say tình bất tận
Tình là thế cả một đời lận đận
Nên thơ tình tuôn chảy ngập trần gian
Bởi vì thơ là suối bạc mây ngàn
Lá gió thoảng và mây trời xa tít
Thơ là đấy sợi dây tình vấn vít
Để muôn thu còn ngở trên cây
Lá thu vàng rơi rớt lá bay bay
Mùa thu úa sao vẫn lá đẹp quá
Bao lá xanh xưa tuổi non tình lá m
Tuổi vàng son một thuđã trôi qua
Thôi hết rồi em thời tuổi trẻ mặn mà
Giờ như lá như hoa vàng héo úa
Tình chđẹp thời vàng son một thủa
Đã trôi qua rất chóng tợ tên bay
Chẳng còn gì sau hết ở tương lai
Đã mất hết tượng đài thời tuổi tr
Tuổi yêu thương tuổi tình xuân mát m
Có còn gì trong cuộc thế đâu em
Nhớ xuân xưa tình mộng thắm êm đềm
Mà tiếc nhớ thời xanh không đến nữa
Ta buồn lắm ngắm trăng tàn lá đổ
Ôm muôn thơ hồn vvẩn theo trăng
Cõi địa đàng ta cứ mãi lang thang
Ta chợt khóc khi mùa thu lá úa
Lá cứ rơi như thu vàngikjkjá lá đổ
Ta nhìn trăng chua xót cõi lòng ta
Còn đâu là tuổi tình ái kiêu xa
Ta chợt khóc trong trái tim đầy lệ !          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét