Chim trời cá nước là ta
Tình thương dịu vợi bao la ngàn trùng
Để hồn thơ nhớ thơ nhung
Để ta nức nở với dòng thơ thơ
Để trăng sáng mãi không mờ
Ngàn năm ngồi ngắm trăng mơ ta buồn
Chữ tình là nhớ với thương
Ta còn yêu mãi cho nguồn thơ đau
Trăm năm đời có bao lâu
Chẳng qua là một khối sầu trần gian
Nên hồn thơ mãi thở than
Để ta ngồi dưới trăng vàng ngâm nga
Ánh trăng lấp lánh sơn hà
Trăng còn sáng mãi ngàn xa dặm ngàn
Chim trời mõi cánh lang thang
Ta đi trong cõi địa đàng muôn hoa
Nàng về trong cõi ngàn xa
Để ta nhìn ánh trăng tà ta đau
Vườn yêu còn lá lao xao
Lá thu rơi mãi đêm nào ta mơ
Để rồi thơ chỉ là thơ
Để rồi thơ chỉ là mơ với buồn..!
Giọt mưa lạnh buốt trong hồn
Mưa rơi tí tách mưa tuôn ngập trời...
Tình xưa giờ đã xa vời
Để ta ngồi đó giữa trời mưa bay...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét