https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

LỆ CHẢY NHƯ MƯA

Trên trời còn có mưa bay
Thế gian lệ chảy còn hoài như mưa
Đau thương giđã thành thơ
Tuổi xuân qua mất tình mơ đã tàn
Dù cho ai đó hồng nhan
Chỉ là sớm nở tối tàn mà thôi
Đau thương trong kiếp con người
Một thời oanh liệt ai ơi chẳng còn
Tuổi thiên thần ấy sơn son
Đã bay qua mất có còn chi đâu
Một thời tuổi trẻ như sao
Như trăng sáng tỏ như ao cá vàng
Tuổi xuân là tuổi thiên đàng
Đời ta đẹp quá mơ màng trong mơ
Người yêu ta đẹp như thơ
Tóc bay lỏa xỏa bên bờ vai thon
Ai nhìn con mắt cũng mòn
Giờ còn đâu nữa cho lòng ta đau
Đời ta giđã phai màu
Như trăng với nước như sao lạnh lùng
Ta ơi buồn lắm vô cùng
Đêm nay nằm ngủ trong mùng nhớ xưa
Chỉ là khoảnh khắc tuổi thơ
Khóc thương thân phận bây giờ còn đâu
Thế gian là một kiếp sầu
Sầu nay đã chất lên cao tận trời
Đau thương nhiều lắm người ơi
Ta đi trong nắng ta cười trong mơ....                          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét