Ta muốn viết mùa thu trong nắng ấm
Để hồn thu còn đó ngủ trên mây
Cho ta nhìn thu đến lá vàng bay
Lá rơi mãi ngất ngây màu nắng nhạt
Thu là đấy mây mùa thu bàng bạc
Gió mưa còn rơi rớt suốt canh thâu
Ta nhìn trăng nhìn lá úa ưu sầu
Rồi trăng đó phai mau như gió thoảng
Là thế đấy bóng thời gian chớp nhoáng
Như hoa kia tàn tạ sắc hương phai
Đẹp một thời hương sắc đắm tình say
Rồi hoa úa tàn phai ôi mấy chốc
Là em đấy dáng trang đài liểu ngọc
Nhan sắc em đẹp tợ dáng Hằng Nga
Cho người si vì vẻ đẹp kiêu xa
Bởi nhan sắc em rất là diễm lệ
Rồi đau thương điêu tàn trên cõi thế
Chỉ một thời nhan sắc cũng phai mau
Để là yêu rồi đấy phải khổ đau
Thời con gái cũng chỉ là một thuở
Tuổi xuân xưa để lòng buồn nhung nhớ
Vì mùa xuân lặng lẽ cứ trôi qua
Ta buồn đau khi nhìn ánh trăng tà
Là đau đớn là xót xa trăm lệ
Tình là thế ai ơi là thế thế
Đời là buồn là lệ đổ tuôn tuôn
Có còn chi khi thân thể hao mòn
Chỉ còn đó một linh hồn trơ trọi
Ô thời gian chẳng ai buồn mong mỏi
Đau thương đời phủ lấp bụi trần gian
Để hôm nay ta ngồi ngắm trăng vàng
Trăng lặng lẽ với thời gian vô tận.......
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét