Trời Sài Gòn mùa thu sầu lá úa
Nhớ em nhiều mùa lúa chín miền quê
Tình xa rồi anh còn mãi đê mê
Anh chợt nhớ chợt thương và chợt khóc
Anh nhớ em lá vàng rơi trên tóc
Rơi trên em người ngọc để anh yêu
Ai bảo em có vẻ đẹp yêu kiều
Cho anh đó si tình em đắm đuối
Yêu đi em chớ để tình lạnh nguội
Vì thời gian vùn vụt tợ tên bay
Sẽ qua nhanh và chẳng có chờ ai
Rồi tất cả ngày mai là cát bụi
Trong cơn mê tình đau thương lầm lủi
Ta là ta em vẫn cứ là em
Yêu đi em và chớ để nhịn thèm
Rồi sẽ hết mùa xuân qua rất chóng
Đời là thế chỉ một thời tuổi mộng
Rồi sẽ qua đau khổ bởi già nua
Tình ban đầu ngọt mật để rồi chua
Khi qua mất thời xanh xưa lá biếc
Ai cũng có một thời mình oanh liệt
Rồi cũng tan theo gió bụi thời gian
Ôi đau thương nhiều lắm cõi địa đàng
Tan mất hết muôn ngàn sau vĩnh biệt !
(lúc 25 tuổi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét