Khi buồn ta khóc ai ơi
Khi vui giống khỉ ta cười mình ênh
Buồn vui đời lắm sự tình
Cũng là một cõi cho mình đau thương
Bình minh ta gội gió sương
Mặt trời rạng rỡ so gương ta cười
Khi vui ngước mặt lên trời
Cười vui hỉ hả ta người lạc quan
Rồi khi gặp cảnh trái ngang
Ta ngồi than thở lệ tràn quanh mi
Đời là ly biệt biệt ly
Có chi bền chắc có chi trường tồn
Đau thương lắm kẻ mất hồn
Nỗi đau chồng chất trong lòng hét la
Trăm năm trong cõi người ta
Ai ai rồi cũng phôi pha úa tàn
Tình nào sum hợp cũng tan
Tình nào hạnh phúc cũng tàn người ơi
Ta sanh ra ở cuộc đời
Sanh ra để khổ kiếp người tang thương
Khóc thương đời lắm đọan trường
Chỉ là một kiếp đau thương não nề !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét