Luân trầm là kiếp tử sinh
Nhân gian cứ mãi chết chìm ngàn năm
Ngàn năm hay đó triệu năm
Lên lên xuống xuống theo vòng khổ đau
Trăm năm một kiếp ưu sầu
Chỉ là một kiếp xanh xao úa tàn
Dù cho ai đó hồng nhan
Chim sa cá lặn cũng tàn như hoa
Dù cho nhan sắc mặn mà
Ai rồi cũng thế phải xa cõi trần
Luật trời sáu nẻo trầm luân
Luân hồi sanh tử xoay vòng thiên thu
Muốn ra khỏi cảnh ngục tù
Ở trong lục đạo phải lo tu hiền
Thoát vòng khổ lụy triền miên
A Di Đà Phật Ao Sen trở về
Cõi trần phải dứt cơn mê
Trăm năm ta phải đi về Tây Phương
Để không còn nữa đau thương
Trần gian nhiều quá đoạn trường ai ơi !
Đau thương vì một chữ "Đời"
Cộng thêm hai chữ "Tình Ơi" lỡ làng
Ráng tu về cõi Phật Đàng
Để không còn khổ trần gian kiếp người !
Nam mô Bổn sư Thích Ca Mưu Ni Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét