Là yêu nên mắt mơ màng
Là nhung là nhớ đến nàng trong mơ
Khi yêu ta trở nên khờ
Bởi ta ngây dại nên mơ tối ngày
Rồi nghe trong cõi lòng say
Bóng hình ai đó mơ hoài không thôi
Là yêu rồi đó ai ơi
Muốn ai cùng sống bên đời cùng ta
Yêu là mơ cái mặn mà
Của ai ai đó làm ta si tình
Ta mơ mình lại với mình
Ở trong biển nhớ thênh thênh mắt buồn
Ước gì ta ở bên nàng
Để ta về cõi thiên đàng đêm nay
Nghe lòng ngây ngất đắm say
Vườn hoa tình ái ngập đầy môi hôn
Mắt ai xanh biếc gọi hồn
Ru hồn yêu dấu bồng bềnh trong mơ
Gió chiều cho tóc lơ thơ
Cho mây bay mãi muôn tơ nắng vàng
Bên nhau trong buổi chiều tàn
Mắt môi tình tứ mơ màng bên nhau
Ta yêu em nụ hồng đào
Hương thơm ngào ngạt tình trao nắng hè
Trên cành văng vẳng tiếng ve
Chim muôn ngàn cánh bay về bến mơ
Bền tình yêu bến đợi chờ
Cho ta ngồi đó dại khờ vì yêu
Mênh mông mây nước buổi chiều
Còn nghe đây tiếng tình yêu của đời
Trăm năm trong kiếp con người
Ai thời chẳng nhớ ai thời chẳng yêu !
Yêu vì ai đó yêu kiều
Môi yêu cười mỉm mỹ miều sắc hương
Bên em là cõi thiên đường
Để ta tìm đến du dương bên nàng..!
(an immortal masterpiece of art of love poetry)
Long xuyên 9/4/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét