https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015

TRĂM NĂM ƠI MỘT CUỘC ĐỜI

Trăm năm ơi một cuộc đời
Một thời cũng hết kiếp người cũng qua
Trăm năm trong kiếp phong ba
Rất là ngắn ngủi đời ta cũng tàn
Rồi mưa rồi nắng cũng tan
Trăm năm là hết lệ tràn năm châu
Trăm năm là một kiếp sầu
Lệ như mưa đổ ngập bầu trời xanh
Ta nằm suy nghĩ đêm thanh
Sầu nay đã cạn xây thành Đau Thương
Trăm năm tình nhớ với mong
Đời là một cõi đoạn trường ai ơi 
Trăm năm ơi vạn nụ cười
Một thời cũng hết kiếp người cũng xong
Trăm năm trong kiếp phong trần

Người ơi một kiếp mênh mông lệ nhòa
Trăm năm trong cõi người ta
Cõi đau cõi đớn cõi già trời ơi !
Đời là thế thế mà thôi
Có ai sống mãi trong đời ngàn năm !
Trăm năm đau khổ lặng thầm
Lệ rơi rơi mãi chan dầm như mưa
Khóc thương đời đến bao giờ
Nên ta ngồi đó viết thơ tặng đời
Kiếp tang thương kiếp con người
Ta yêu tất cả cuộc đời khổ đau
Nhưng rồi ta biết làm sao
Trăm năm là hết tình nào cũng tan !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét