Trăng còn đấy muôn ngàn năm vạn thuở
Hoa còn vui hoa nở vạn nghìn năm
Ta yêu em người mặt ngọc trăng rằm
Và mãi mãi tôn em làm thần tượng
Trên ngôi cao em nữ hoàng ngất ngưởng
Em là trăng hay em đó là hoa
Là bởi vì em cá lặn chim sa
Nên ta chết trên tấm thân ngà ngọc
Tình yêu ấy thời vàng son tuổi ngọc
Của mùa xuân lá biếc tuổi xuân xanh
Bao giấc mơ như hoa nở trên cành
Và đẹp nhất là màu xanh của lá
Tuổi tình yêu tuổi mùa xuân lá mạ
Như chồi non chớm nở ở trên cây
Mắt em buồn đẹp quá tợ màu mây
Như nước biển xanh trong chiều nắng gội
Tuổi thiên đường tuổi mộng mơ một cõi
Như trăng khuya cùng với vạn vì sao
Tuổi ngây thơ đẹp tợ cánh hoa đào
Rồi ta để hồn bay cao chất ngất !
Để ngàn năm một thời ta đánh mất
Ta đau buồn ngồi nhớ suốt trăm năm
Nhớ xuân xưa em đẹp tợ trăng rằm
Rồi tất cả với thời gian héo úa !
Tình chỉ đẹp thời vàng son một thủa
Đã hết rồi một thuở để yêu nhau !
Ta đau buồn cho đến tận ngàn sau
Ta còn đó nỗi đau buồn bất tận...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét