https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

CÒN ĐÂY MỘT KỸ NIỆM CỦA MỘT THỜI ĐÃ XA

Chiều thu có lá thu rơi
Có sương lơ lững giữa trời giá băng
Có ai về đến Cung Hằng
Để ta theo với mơ màng với trăng !
Trăng còn sáng mãi địa đàng
Ngàn năm vẫn thế trăng tan bến đời
Gió giông còn mãi tơi bời
Gió ơi lạnh quá tôi ngồi mơ trăng
Bến yêu thương cõi trần gian
Chỉ là một cõi thiên đường mơ hoa
Một thời yêu dấu đã qua
Chỉ là kỹ niệm để là thương đau !
Để ta ngồi ngắm trăng sao
Tóc xưa giờ đã thay màu khói sương
Đêm ta mơ cõi Phật Đường
Nữa đêm trăng lặn phố phường quạnh hiu...
Chỉ là một thuở để yêu
Giờ còn đâu nữa những chiều đợi mong !
Sắt se còn sắt se lòng
Đau thương còn đó bềnh bồng trong mơ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét