https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015

ĐỜI LÀ BỂ KHỔ TRIỀN MIÊN


Ngày nào ta cũng ăn ăn 
Ngày nào ta cũng lăng xăng kiếm tiền 
Đời là bể khổ triền miên 
Cũng vì hai chữ bạc tiền mà ra 
Đời làm toàn chuyện quỷ ma 
Ác lai ác báo vậy mà ai hay 
Sanh ra nơi thế gian nầy 
Giết người cướp cửa hoài hoài không thôi !
Thế gian đau khổ quá trời 
Chiến tranh tàn bạo khắp nơi vì tiền 
Cũng vì cái miệng oan khiên
Mà người đau khổ liên miên không ngừng 
Loài người nay ác quá chừng 
Làm điều bạo ngược gian hùng điêu ngoa
Ngày tận diệt ắt không xa 
Những loài gian ác chắc là ra tro !
A Di Đà Phật Nam Mô
Quay đầu trở gót bến bờ Tây Phương !
Đời là một cõi vô thường 
Chỉ là một kiếp đoạn trường khổ đau 
Nhân gian một kiếp ưu sầu 
Trăm năm rồi cũng qua cầu đắng cay !
Làm sao biết được ngày mai 
Ngày nay hạnh phúc tương lai lệ tràn 
Trăm năm tình đó cũng tan 
Còn ai ai nữa bạn vàng cùng ta 
Người con Phật, kẻ con ma 
Đường ai nấy bước tình xa ngàn trùng 
Ra đi trong cõi mịt mùng 
Một mình ta đó lạnh lùng mình ta 
Trăng chiều đêm đến trăng sa 
Người đi lạnh lẽo mình ta ta buồn...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét