https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2016

KIẾP ĐA ĐOAN


Trong ánh bình minh đón gió xuân
Xuân ơi xuân đến đã bao lần 
Thu qua đông đến rồi xuân đến 
Mỗi một xuân về thêm tuổi xuân !

Mỗi một mùa xuân thêm một tuổi 
Rồi ai cũng thế tuổi xuân qua 
Mỗi mùa xuân đến tôi buồn lắm 
Lật bật trời ơi đến tuổi già !

Sợ lắm trời ơi tôi sợ lắm 
Sợ mùa xuân đến tuổi xuân qua
Tôi sợ mình già thêm một tuổi 
Trăm năm chóng quá kiếp người ta !

Tôi sợ trời ơi sợ kiếp hoa 
Rồi hoa tàn úa cũng phôi pha 
Khóc cho thân phận nàng trinh nữ 
Chỉ một thời gian cũng phải già !

Nhân sinh một kiếp cũng phai tàn 
Trong cõi nhân gian quá đoạn tràng 
Tôi khóc cho đời tôi mãi khóc 
Trời ơi mưa lệ ngập trần gian....!

Ai ai cũng khóc ở trong đời 
Khóc khóc la lại với cười 
Khóc cười cười khóc đời đau khổ 
Khóc nhiều vui ít bạn đời ơi !

Đời có vui thì đời có khổ 
Hết cơn khổ ải lại là vui 
Có vui có khổ vui rồi khổ 
Hãy khóc cho vui với cuộc đời !

Ấy là định luật của trần gian 
Ai sướng vui rồi cũng khóc than
Là thế trần gian là thế thế 
Lệ còn rơi mãi kiếp đa đoan ! (15 mins)

9/11/2016
(Tác phẩm nghiệt ngã về kiếp nhân sinh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét