https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2016

MỘT KIẾP ĐAU THƯƠNG

Tình yêu là cơn lốc xoáy của dòng đời cho ta biết bao nhiêu đắm say ngất ngây đau thương và nghiệt ngã với biết bao đau thương của kiếp con người với biết bao niềm hy vọng rồi tan nát và biệt ly !


Bèo hợp rồi lại tan
Trăng tròn rồi lại khuyết 
Hoa nở để mà tàn ! (Thơ của ai đó mình không nhớ, quá hay !)



TRĂM NĂM MỘT KIẾP KHÔNG DÀI (THƠ CTVL)

Hoa nào hoa cũng tàn phai 
Tình nào tình cũng có ngày ly tan 
Trăng nào trăng cũng phải tàn 
Một thời tuổi mộng thiên thần cũng xa 
Thời gian như gió bay qua 
Tuổi xuân mất hết tuổi già lại theo !
Trời ơi số phận hẩm hiu 
Kiếp con người đó đìu hiu lạnh lùng !
Ra đi vào cõi mịt mùng 
Ngan thu vĩnh biệt là xong một đời !
Đau thương trong kiếp con người 
Sông trăng lạnh lẽo một đời cũng qua !
Đời người như một cánh hoa 
Sớm mai hoa nở chiều tà cũng phai 
Nhân sinh một kiếp không dài 
Đau thương vì bởi hình hài héo hon !
Còn trời còn nước còn non 
Kiếp nhân sinh đó đâu còn ai ơi !
Đời là tiếng khóc tiếng cười 
Sầu thương trăm lệ kiếp người chóng qua ! (20 mins)

10/1/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét