https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

TRĂNG ĐÃ TÀN PHAI



Trăng nay trăng đã phai tàn 
Tình xưa giờ đã ly tan hết rồi 
Chỉ là mộng mỵ mà thôi 
Hoa xưa giờ đã pha phôi sắc hồng 
Rượu xưa vị ngọt hương nồng 
Giờ ra biển cả theo dòng đời đau
Thế gian là một khối sầu 
Thời gian rồi cũng xanh xao bẽ bàng 
Tình xưa giờ đã sang ngang 
Trách ai múc ánh trăng vàng đổ đi 
Cho tình ta đó biệt ly 
Để ta ngồi đó sầu bi não nùng !
Cô đơn một cõi lạnh lùng 
Nên thơ ngập cả sông cùng đại dương...
Để buồn để nhớ để thương 
Tình xưa còn đó vấn vương trong lòng 
Thơ như sương khói chiều đông 
Vẫn còn trôi mãi theo dòng đời đau ! (15 mins)

12/1/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét