https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

TỈNH GIẤC NAM KHA

Tôi nói rằng yêu tôi sẽ yêu !
Nhưng ơi buồn lắm biết bao chiều 
Nên tôi ngồi viết thơ tình ái 
Cho người người đọc với yêu yêu !

Tôi nói rằng yêu tôi chẳng yêu 
Bởi vì tôi quá sợ tình yêu 
Yêu thì hạnh phúc rồi đau khổ 
Rồi nhớ thương ai mỗi buổi chiều !

Nên tôi nghĩ lại chẳng thèm yêu 
Yêu chi cho khổ lúc mưa chiều 
Trời ơi lạnh quá tôi đành chịu 
Trùm mền tôi ngủ lúc cô liêu !

Thôi chẳng thèm yêu tôi đi tu 
Mà không đi nhé ở nhà tu 
Chỗ đông người quá tôi ghê sợ 
Ăn của chùa xong phải ở tù !

( ăn mà phạm giới luật nhà chùa là phải sa địa ngục
)
Thôi đành tôi ở vậy mình tôi 
Ở vậy cho xong một cuộc đời 
Hạnh phúc bình an riêng một cõi 
Một mình tu niệm cũng vui thôi !

Cầu xin ơn Phật cả mười phương 
Độ khắp trần gian cõi Phật Đường 
Tất cả mai sau về với Phật 
Trần gian đau khổ lắm tai ương !


Nam Mô A Di Đà Phật !
Nay con tỉnh giấc Nam Kha đời là biển khổ 
Tất cả những gì trên thế gian là giả tạm nên con 
đã quyêt lo tu !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét