https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ



Ta đi trong gió trong mưa 
Trong mây trong nắng ta chờ xuân sang
Ta đi trong cõi địa đàng 
Mà ta mơ cõi thiên đàng trên cao 
Ta bay lên đến ngàn sao 
Xem trăng đứng đó trăng sầu vì ai 
Hoa ơi tình đã phôi phai 
Cá kia đã lội sông dài còn chi 
Tình sum hợp tình chia ly 
Đau thương nhiều quá người đi lạnh lùng 
Đêm nghe vang tiếng côn trùng 
Rồi đông lại đến mưa phùn lá bay 
Nhớ thương suối tóc mây dài 
Giờ không còn nữa theo mây ngàn trùng !
Người xưa mái tóc bềnh bồng 
Mắt đen lay láy tình hong gió chiều 
Nay ta ngồi viết thơ yêu 
Cho người yêu dấu mỹ miều như hoa 
Tình xưa thôi hết đã xa 
Tiếc thương em lắm đến già chưa nguôi !
Trái tim ta cứ ngậm ngùi 
Nhớ thương ai đó trời ơi thật buồn !
Trời nay đẫm lệ mưa tuôn
Khóc thương tình cũ đoạn trường xiết bao !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét