https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2016

ĐÀ LẠT ƠI !



Đà lạt ơi !
Nhớ về một thuở xa xôi

Nhớ về hình bóng em tôi
Bao kẻ si tình chơi vơi 


Đà Lạt ơi !
Đường gò cao quá ai ơi

Tôi nhớ em tôi xót xa bồi hồi
Tôi mơ dưới ánh mặt trời

Hay ánh trăng xanh vời vời
Người ơi !

Lòng buồn tôi nhớ xanh xao 

Nhớ người duyên dáng thanh tao

Tuyệt vời như cá trong ao
Như chim trong gió như sầu trong mơ !


Đà Lạt ơi !
Thơ buồn mãi mãi giăng tơ

Thơ tình tôi kéo thành thơ
Tôi mơ nhiều quá mà ai hững hờ

Để rồi mơ vẫn là mơ
Tình tôi để đó tôi chờ trăm năm !

Trăm năm làm kiếp con tằm
Tầm ăn dâu đó tôi nằm tương tư !

Rồi mơ cũng chỉ là mơ
Rồi mơ cũng chỉ là thơ với buồn

Tình sầu như thể mưa tuôn
Thác Cam Ly đó mưa luồng gió bay

Trời ơi nào có yêu ai
Mà sao tình mãi còn say với tình !

Chỉ vì một cánh hồng xinh
Bởi yêu nhiều quá cho mình khổ đau !

Khúc yêu đương một khúc sầu
Yêu là để khổ tình nào cũng tan !

(sau 100 năm)


An immortal Masterpiece of Baolocmaurice 
Cung Trầm Vũ Lang 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét