Thứ Năm, 25 tháng 8, 2016
THƠ CHỌC CƯỜI CHO BỂ BỤNG CHƠI
Có ai mua trăng ! (Thơ hài nói chuyện Tam Hoàng Ngủ Lôi)
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Bán cả hồn tôi bán cả thơ
Bán hết đau thương và bán hết
Bán cho sạch sẽ cuộc tình mơ !
Thơ giờ bán ế quá trời ơi
Tôi đã đem thơ bán chợ đời
Rao mãi bán hoài ai chẳng đến
Đem về kho mắm để ăn chơi !
Chợ đông người quá đông người quá
Rao mãi rao hoài chẳng thấy mua
Tức quá nên tôi cười ha hả
Trời ơi ế quá tôi buồn so !
Văn chương hạ giới rẽ như bèo (Tản Đà)
Tôi về ngăm giấm lỗ tai heo
Rủ bạn bè chơi vui đáo để
Hãy đến tôi chơi mỗi buổi chiều !
Đường cùng tôi phải làm thi sĩ
Tôi viết thơ khùng cho bớt điên
Mặc ai chê trách tôi kỳ vị
Cho rằng thơ đó quá vô duyên !
Vô duyên vô nợ với vô tình
Tôi ngán rồi ai chữ ái tình
Tôi ngán trời ơi tôi quá ngán
Ngán lắm ai ơi cái sự tình !
Đời ơi lắm chuyện ở trần gian
Tôi chán ai ơi quá phủ phàng
Ngựa mỏi chân rồi tôi đã mỏi
Chán rồi thế sự lắm đa đoan !
Tôi làm thi sĩ viết thơ điên
Tôi viết thơ điên đọc phải ghiền
Đời lỡ hư rồi tôi mới viết
Biết bao nhiêu chuyện quá khùng điên !
Nói mãi ngàn năm cũng chẳng xong
Sắt se đời lắm chuyện đau lòng
Chuyện ông hàng xóm lu bu đó
Để vợ mọc sừng trâu nước sông !
CÓ AI MUA TÔI
Ai mua tôi không bán tôi cho
Bán để làm chi chỉ hẹn hò
Không bán trời ơi tôi chẳng bán
Chợ trời ế ẩm chẳng ai mua !
Thôi bán làm chi bán làm chi
Tình giờ ngán ngẩm bởi chia ly
Chẳng bán làm chi tôi chả bán
Chỉ cho ai đó cứ yêu đi !
Ai xin tôi không bán tôi cho
Tối tối cùng nhau đến hẹn hò
Đời lạnh cô đơn buồn lắm đó
Ôm tôi cho ấm hết buồn so !
Ai yêu cứ đến để mà yêu
Chợ ế rồi đây chợ buổi chiều
Tôi bán bán hoài sao chẳng thấy
Không nàng nào đến để tôi yêu !
Tình tôi ế độ bún tôi thiêu
Ế lắm trời ơi chợ buổi chiều
Thôi để đem tình kho với mấm
Mấm mua lâu quá cũng gần thiêu !
Đời tôi đau khổ chữ tình yêu
Chợ ế ngàn năm chợ xế chiều
Có ai muốn đến tôi không nhỉ
Tình cho không đó có ai yêu !
Tình yêu là đó chuyện trần gian
Có kẻ điên khùng hay thở than
Đau khổ vì yêu rồi mất trí
Tình yêu nhân thế quá đa đoan !
Tôi đã điên vì tôi đã yêu
Tình tôi như lá rụng mưa chiều
Nên tôi khùng khịu làm thi sĩ
Cho cõi lòng tôi bớt quạnh hiu ! (20 phút )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét