https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

NHỮNG BÀI THƠ KHÓ QUÊN

CHỚ MÊ ĐỜI GIẢ TẠM HÃY GẤP LO TU !

RƯỢU THỜI AI CŨNG PHẢI MÊ 
LÀM TRAI AI CŨNG PHẢI DÊ ĐÓ MÀ 
MÊ TÌNH LẠI VỚI ĐÔ LA 
MÊ TIỀN MÊ BẠC MUỐN LÀ NHƯ TIÊN !
THẾ GIAN LÀ MỘT CÕI GHIỀN
LUÂN HỒI SANH TỬ XÍCH XIỀNG VÌ MÊ
LÒNG THAM KHÔNG ĐÁY TRÀN TRỀ
MÊ CHO TỚI CHẾT CŨNG MÊ TRONG ĐỜI
CHỮ MÊ TRONG KIẾP CON NGƯỜI
NHÀ CAO CỬA RỘNG CHO ĐỜI CAO SANG
VINH QUANG PHÚ QUÝ BẠC VÀNG
LUÂN HỒI SANH TỬ TRẦN GIAN CÕI NẦY
CÕI ĐỜI ĐAU KHỔ LẮM THAY
HÃY TU ĐI NHÉ PHẬT ĐÀI TƯƠNG LAI
ĐỜI ƠI ĐỜI BỚT CƠN SAY
NAM MÔ DI LẠC XIN NGÀI XÓT THƯƠNG !
THẾ GIAN CÕI TẠM VÔ THƯỜNG
CÓ CHI BỀN CHẶC TAI ƯƠNG PHỦ ĐẦY
TA KHUYÊN ĐỜI KHẮP AI AI
RÁNG TU ĐI NHÉ SAU NẦY BAY CAO
CÕI TRẦN NHƯ GIẤC CHIÊM BAO
TRĂM NĂM RẤT NGẮN AI NÀO BIẾT KHÔNG
NGHĨ SUY LÒNG RẤT ĐAU LÒNG
TA THƯƠNG KHẮP CẢ ĐẠI ĐỒNG TRẦN GIAN !





MỘT BÊN LÀ ĐẠO MỘT BÊN ĐỜI !

(Viết thay tâm sự cho các Ông Hội Ve Chay)


Một bên là đạo một bên đời
Tình đời nặng lắm khách đời ơi
Phải chi cửa đạo cho ăn nhậu
Thì cửa thiền môn lại lắm người !

Đời thường mê rượu lắm đời ơi
Có rượu nên vui lắm tiếng cười
Không rượu không chè không bằng hữu
Tình người bạn hữu rượu trên môi !

Thói đời là thế là như thế
Ai cũng đam mê rượu với chè
Tập quán ngàn xưa là thế đấy
Chén anh chén bác chén tôi nè !

Gặp nhau là đó để mừng vui
Hãy uống đi anh uống với tui
Nốc cạn ly nầy ly kế tiếp
Uống đi anh nhé đến phiên tôi !

Một bên là đạo một bên đời
Muốn tu khó lắm bạn đời ơi
Đời còn vui chán còn say chán
Sao nở đi tu bỏ chuyện đời !


CÓ MẤY AI TU (thơ hài cho vui)

Trần gian dân số ngập đầy
Nhưng mà ít ỏi có ai tu hành
Tối ngày tính chuyện loanh quanh
Uống ăn ngủ nghỉ tu hành làm chi !

Chơi bời hút sách nhâm nhi
Cùng nhau nhậu nhẹt ta thì ra oai
Rượu vô ra mặt anh tài
Trung tâm vũ trụ có ai hơn mình !

Dường như khắp cả hành tinh
Chỉ lo kiếm bạc kiếm tiền ăn chơi
Rượu vô ta chẳng biết trời
Tới đâu thì tới tới đời cũng chơi !

Loài người là thế ai ơi
Chỉ là rượu thịt vui cười hả hê
Nào thịt ngỗng nào thịt dê
Uống ăn nhậu nẹt tràn trề trần gian !

Rồi khi nghèo khổ khóc than
Số tôi sao khổ lệ tràn mắt mi !
Anh một ly tôi hai ly
Chơi cho tới bến biết gì nữa đâu !

Hơi đâu mà khóc mà sầu
Tôi anh vui nhé ngày nào cũng chơi !
Chơi cho đời biết nghe đời
Rằng ta bộm nhậu muôn người đều kinh !

Rồi cho là đó quang vinh
Lên xe xuống ngựa hơn mình mấy ai !

(thơ hài viết dùm cho mấy ông nát rượu)


LÁ MÙA THU BAY !

Rồi nắng vàng thu tung lá bay
Áo mùa thu mộng lá mơ phai
Ta đi trong sắc thu vàng úa
Và để hồn thơ mãi ngập đầy !

Lá ngập đầy sông ngập đầy sông
Nước mây còn đó chảy muôn dòng
Rồi mùa thu chết trên tàng lá
Ta mãi ngồi đây với nhớ mong !

Nhớ mong những mãnh tình dang dở
Những mảnh tình sầu với cố nhân
Tôi sợ trời ơi và rất sợ
Yêu làm chi nữa nhớ bâng khuâng !

Bâng khuâng một nỗi sầu xa vắng
Một mỗi sầu riêng ta xót xa
Ta ngắm trời mây và lẳng lặng
Trong sương trong khói một mình ta !

Ta một mình ta ta với ta
Trong cõi đau thương bể ái hà
Nhân thế chìm trong niềm hoan lạc
Chỉ còn ta đó một mình ta !

Ta cùng ta đó với mùa thu
Của nắng cùng mưa gió mịt mù
Trong bước phong trần ta rớm lệ
Tuổi mùa xuân mộng đã qua thu !

Trời ơi thu đến để lòng đau
Ôi giấc mơ hoang vạn khối sầu
Thu đã chìm vào trong ảo tưởng
Nhớ thương ai đó tận ngàn sau !

Rồi lá thu vàng bay phất phơ
Áo mùa thu mộng bóng thu mơ
Tình yêu đã chết muôn ngàn kiếp
Trong trái tim ta quá hững hờ..!




MÙA MƯA ĐÃ ĐI QUA !

Mùa mưa đã đi qua
Mùa thu đã trôi xa
Rồi đông tàn héo úa
lá trên cây đã già
Lá rơi mùa thu ơi
Tiết đông lạnh lùng rơi
Đời người như chiếc lá
Lá rơi và lá rơi !
Sẽ qua một đời người
Rồi tre tàn măng mọc
Đau thương một kiếp đời
Dù xuân kia có đến
Rồi cũng tàn như hoa
Ôi kiếp con người ta
Chẳng có gì vĩnh cửu
Chỉ là một bóng ma
Sau khi tuổi về già
Trở về cùng cát bụi
Tiếc thương chi thời qua
Dù đời đẹp như hoa
Cũng tàn phai rất chóng
Ôi kiếp người quá mỏng
Như thể khói cùng sương
Đời một kiếp tai ương
Mấy ai nhiều hạnh phước
Thôi theo đường lội ngược
Trở về trời Cửu Thiên
Để sống cùng Phật Mẫu
Được hạnh phúc triền miên
Cùng với các bạn tiên
Ngao du theo năm tháng
Gẫm cuộc đời ngao ngán
Chẳng ai thật thương mình
Thôi thì để hồn linh
Vây quanh cùng Thượng Đế
Dù trăng tàn bóng xế
Thoát được nghiệp tử sinh
Dù mùa mưa lung linh
Đã không còn mưa nữa
Sẽ không còn khổ lao
Nếu ta sẽ được vào
Cõi Phật Đường hạnh phúc
Trành xa vòng địa ngục
Để muôn đời đau thương !


ÔI TUỔI TÌNH YÊU TUỔI LÁ XANH !

Ôi tuổi tình yêu tuổi lá xanh
Lá còn đẹp lắm ở trên cành
Tình còn say đắm trên màu mắt
Ôm giấc yêu đương với mộng lành !

Ai lớn lên rồi cũng phải yêu
Để rồi phải khổ với tình yêu
Yêu là đau khổ là đau khổ
Nhớ nhớ thương những buổi chiều !

Tình là đau khổ yêu là khổ
Dù khổ mà ai cũng thích yêu
Không yêu là lỗ ta đành lỗ
Để cho ta đó lạnh đìu hiu !

Tình yêu ai biết được vì sao
Nó chiếm hồn ta tự lúc nào
Không thể nào đâu ta biết trước
Tương tư năm mộng vời chiêm bao !

Đố ai định nghĩa được tình yêu
Nó đến cùng ta một buổi chiều
Có nghĩa là yêu là nhớ nhớ
Nhớ người trong mộng lúc ta yêu !

Làm sao định nghĩa được tình yêu
Lệ đổ trần gian lệ quá nhiều
Ai khóc vì yêu tôi cũng khóc
Khóc vì ai đó khóc vì yêu !

Bởi tôi khờ khạo lúc yêu ai
Tình ôi say đắm để rồi cay
Tình là cay đắng là cay đắng
Trong chốn nhân gian cõi đọa đày !

TÔI LÀ GỐC KHỈ AI ƠI !
TÔI LÀ GỐC KHỈ AI ƠI
RÁNG TU NÊN ĐÃ THÀNH NGƯỜI HÔM NAY
MAI NẦY VỀ CÕI BỒNG LAI
GẮNG CÔNG TU TIẾP CÓ NGÀY VINH QUANG
NẾU AI TRỞ GÓT PHẬT ĐÀNG
SAU VỀ VỚI PHẬT MÌNH VÀNG TRANG NGHIÊM
A DI ĐÀ PHẬT TRONG TIM
NẰM NGỒI ĐI ĐỨNG LIM DIM NIỆM THẦM
CẦU CHO TẤT CẢ THẾ GIAN
TRỞ VỀ CÙNG PHẬT HUY HOÀNG THÂN TA
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA
ĐỘ CHO THOÁT BỂ ÁI HÀ ĐAU THƯƠNG
BỞI ĐỜI LÀ CÕI VÔ THƯỜNG
CHỈ LÀ MỘT KIẾP ĐOẠN TRƯỜNG NHÂN SINH (10 PHÚT)


 Ôi tuổi tình yêu tuổi lá xanh
Lá còn đẹp lắm ở trên cành
Tình còn say đắm trên màu mắt
Ôm giấc yêu đương với mộng lành !

Ai lớn lên rồi cũng phải yêu
Để rồi phải khổ với tình yêu
Yêu là đau khổ là đau khổ
Nhớ nhớ thương những buổi chiều !    

Tình là đau khổ yêu là khổ
Dù khổ mà ai cũng thích yêu
Không yêu là lỗ ta đành lỗ
Để cho ta đó lạnh đìu hiu !

Tình yêu ai biết được vì sao
Nó chiếm hồn ta tự lúc nào
Không thể nào đâu ta biết trước
Tương tư năm mộng vời chiêm bao !

Đố ai định nghĩa được tình yêu
Nó đến cùng ta một buổi chiều
Có nghĩa là yêu là nhớ nhớ
Nhớ người trong mộng lúc ta yêu !

Làm sao định nghĩa được tình yêu
Lệ đổ trần gian lệ quá nhiều
Ai khóc vì yêu tôi cũng khóc
Khóc vì ai đó khóc vì yêu !

Bởi tôi khờ khạo lúc yêu ai
Tình ôi say đắm để rồi cay
Tình là cay đắng là cay đắng
Trong chốn nhân gian cõi đọa đày !        


Rượu say thơ lại khơi nguồn
Thơ bay với gió thơ cuồng với thơ
Để hồn thơ ngẩn thơ ngơ
Tình xưa đã hết bây giờ gió bay
Tình nào tình cũng đắm say
Tình nào tình cũng chia tay sau cùng
Cô đơn nằm ngủ trong mùng
Thơ còn nghe cái lạnh lùng đông sang
Ta đi giữa chốn địa đàng
Lòng ta mơ tưởng Phật Đàng trên cao !
Đêm qua nằm ngủ chiêm bao
Nhớ thương Phật lắm ta nào lâm râm !
Cầu cho ai nấy Phật Đàng
Sau về với Phật huy hoàng thân ta
Trăm năm trong cõi người ta
Yêu là nghiệp chướng tình là dây oan
Khổ đau nơi chốn trần gian
Đau thương nhiều quá ngập tràn đời ta !



Ta với hồn thơ ta với trăng
Trăng còn sáng mãi với sao băng
Tình là mây nước vô bờ bến
Nhớ lắm ai ơi nhớ chị Hằng !

Đêm thu buồn lắm ngắm mây trôi
Thơ thẩn ta đi vạn nẻo đời
Ta thả hồn bay theo gió thoảng
Thu còn đâu đó lá thôi rơi !

Ta đi trong nắng thu vàng úa
Trong cõi lòng ta lại thấy buồn
Cô đơn trong cõi đời băng lạnh
Nhớ ai ta nhớ lệ sầu vương..!

Tình là trái đắng trên trần thế
Ai đã từng yêu cũng khổ đau
Mà cả trần gian còn đổ lệ
Ôm đau thương đó lệ tuôn sầu !

Yêu là đau khổ là đau khổ
Mà có ai nào đâu chịu lổ
Ai cũng đòi yêu cũng thích yêu
Để rồi buồn nhớ lúc cô liêu !

Trời ơi tôi quá sợ tình yêu
Tôi đã yêu ai đổ lệ nhiều
Có những đêm trương tôi lại khóc
Bởi vì đau đớn bởi vì yêu !

Sầu nay đã chất cao thành núi
Trong cõi hoang tàn của khổ đau
Ta thả hồn thơ ngàn vạn dặm
Nhân thế ai ơi một khối sầu !



Rồi thơ cũng chỉ là thơ
Rồi thơ cũng chỉ là mơ với buồn
Đêm nghe suối chảy trên nguồn
Ta bay với gió ta buồn như thơ
Rồi mơ cũng chỉ là mơ
Chỉ là mộng mỵ tình hờ gió bay
Tình nào nhân thế cũng say
Chỉ là một thuở bye bye sau cùng
Tình nào rồi cũng lạnh lùng
Như mưa suối đổ ngàn trùng biên khơi
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây cổ thụ giữa trời thênh thang
Sau ta về cõi Phật Đàng
Theo mây cùng gió mây ngàn trên cao
Đời ta sẽ đẹp như sao
Bình an hạnh phúc ai nào biết không
Giữa trời giữa đất mênh mông
Ta bay với gió bềnh bồng trong mây.... (10 phút)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét